THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1641

"Thiếu gia, không bằng ngài đi nghỉ ngơi trước một chút." Quản gia vừa

vỗ lưng thiếu niên, vừa nói.

"Phế vật." Thiếu niên hung hăng mắng quản gia một tiếng, "A Nặc chết

ở đây, ta có thể ngủ an ổn sao?"

Thiếu niên hít một hơi thật sâu, hai mắt sắc bén nhìn khắp bốn phía: "A

Nặc... ."

Nam tử ôn hòa cởi bỏ áo đã nhuốm máu: "Ta đi rửa mặt trước."

Thiên Nguyệt Triệt nhíu mày, nhìn thi thể A Nặc, giải khai quần áo của

hắn, tay đè lồng ngực của hắn, quan sát qua thân thể, sau lưng không có vết
thương, phía trước cũng không có, rốt cuộc người này bị thương ở đâu?

Mới vừa rồi bọn họ nghe được tiếng kêu, nếu không đoán sai, là từ nam

nhân đã chết này, nhưng bọn họ chạy tới đây chỉ mất mấy giây, cho nên
tiếng thét của nam nhân phát ra ngay lúc tử vong.

Thật là lợi hại.

Thiên Nguyệt Triệt kinh ngạc, rốt cuộc là người thế nào?

Thi thể người chết được mang về phòng ở ban đầu của hắn, trên hành

lang cho người canh gác, trong đại sảnh, tất cả mọi người ngồi, không khí
vô cùng ngưng trọng.

Bởi vì mỗi người ở đây đều có thể là hung thủ, đương nhiên hung thủ

thật sự chỉ có hắn tự mình biết.

Nặc Kiệt cảm thấy bọn họ thật xui xẻo, hiếm khi cứu một người, dễ dàng

ở nhở một đêm, nhưng lại bị cuốn vào chuyện này.

Thiên Nguyệt Triệt trở lại tắm rửa sạch sẽ lần nữa, vừa cùng lúc với nam

tử ôn hòa kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.