THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1640

Quay đầu, là Thiên Nguyệt Thần đang cầm giày của hắn.

"Phụ hoàng." Thiên Nguyệt Triệt mở to mắt, trong lòng tràn đầy ngọt

ngào.

Thiên Nguyệt Thần sủng nịch hướng hắn gật đầu, biết chuyện tiểu tử

muốn làm, lại biết tiểu tử ghét máu.

Thiên Nguyệt Triệt lấy ra một mảnh ô mai, ngậm vào miệng, đi giày

bước tới.

"Con người định làm gì?"

"Hắn sợ đến cháng váng?"

"Điên rồi đi?"

Một đám người vây xem ồn ào lên.

"Ân nhân, tiểu công tử đây là?" Thiếu niên đi tới bên cạnh Thiên Nguyệt

Thần hỏi, đồng thời cau mày nhìn Thiên Nguyệt Triệt.

"Triệt nhi thích thi thể, đụng phải thi thể, muốn nghiên cứu một phen."

Thiên Nguyệt Thần nhàn nhạt giải thích, nhớ kỹ trước kia Thiên Nguyệt
Triệt đã nói, đây là bệnh nghề nghiệp, tựa như khám nghiệm tử thi, thấy thi
thể sẽ vô ý thức tới dò xét.

"Hoang đường." Thiếu niên thốt ra, "Tiểu công tử, ngươi mau trở lại đi,

này... ." Thiếu niên đột nhiên quay đầu, rốt cục nhịn không được nôn ra,
nguyên lai thiếu niên dị ứng mùi máu tươi.

"Không sao." Thiên Nguyệt Thần cảm kích giải thích.

Thiếu niên nôn mửa vô cùng lợi hại, sắc mặt cũng tái nhợt rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.