THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1663

"Phi phi phi, các ngươi nghĩ chỗ nào chứ, nếu Dạ là Nguyệt quân, năm

ấy, các ngươi có thể đả thương hắn?" Vũ Nhật vung tay lên, cửa đóng lại:
"Kịch hay mới bắt đầu, đừng thối lui nhanh như vậy chứ, rất không thú vị."

Vũ Nhật đi tới trước mặt Thiên Nguyệt Thần: " Ám Dạ chi chủ tôn quý,

có thể vinh hạnh, thỉnh ngài cùng xem cuộc vui."

Cái gì? Thiên Nguyệt Triệt chấn động, nam tử này biết thân phận phụ

hoàng, kia... Kia...

Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, mắt hoa đào câu nhân phong tình vạn

chủng: "Ta thích xem một loại kịch khác." Hai tay kéo Thiên Nguyệt Triệt,
ôm vào trong ngực.

Thiên Nguyệt Triệt ngây ngốc trong chốc lát, sau đó hắn phát hiện, hắn

bị chơi xỏ: "Thiên Nguyệt Thần, ngươi nói cho bổn điện, đây là có chuyện
gì?" Thanh âm tức giận có thể tưởng tượng tiểu tử này khó chịu đến thế
nào.

Thiên Nguyệt Thần là Ám Dạ chi chủ, đã đủ rung động, mà hài tử này cư

nhiên hướng phía Ám Dạ chi chủ hô to, càng khiến người ta rung động.

"Triệt nhi." Đem tiểu tử tức giận ôm chặt: "Nghe phụ hoàng nói, phụ

hoàng cũng chỉ suy đoán, ngoan, trước xem tuồng vui này, Triệt nhi nên
biết, phụ hoàng không có trí nhớ kiếp trước, sao biết được Nhật quân sẽ
nhận ra phụ hoàng."

Thiên Nguyệt Thần ghé sát bên tai Thiên Nguyệt Triệt, môi khẽ mở,

nhưng không phát ra âm thanh, đây là vô âm chi thuật, dù không âm, Thiên
Nguyệt Triệt vẫn có thể nghe được.

Ngây ngốc ... Ngây ngốc ... Thiên Nguyệt Triệt biết hắn thật sự u mê,

vốn cho là hắn đã hiểu rất nhiều, lại phát hiện, cái thế giới này hắn hiểu
được chỉ một phần rất nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.