THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1667

"Tiểu công tử thật là lợi hại."Vũ Nhật kéo ghế ngồi xuống: "Sao tiểu

công tử xác định được?"

"Hừ." Thiên Nguyệt Triệt lạnh lùng khẽ hừ, kiêu ngạo đáp: "Đơn giản."

Nhưng thật ra vừa rồi hắn đã mất nhiều tế bào não mới nghĩ được chân
tướng "Ngươi đang giết A Nặc, vốn muốn rời đi, nhưng ngươi trở lại gian
phòng của mình, nhất định phải đi qua cửa phòng Nguyện, Nguyện vô cùng
nhạy cảm với mùi máu, cơ hồ thành bệnh, vốn không phải cái gì to tát, chỉ
là ngươi đi được nửa đường, cảm giác được Nguyện thức tỉnh. Cứ như vậy,
nếu như đi qua, sẽ bị hắn phát hiện, cho nên ngươi vòng trở lại, chỉ là ngươi
không ngờ tới bổn điện hạ sẽ xuất hiện nhanh như vậy, mặc dù ngươi
không xác định được năng lực bổn điện hạ, nhưng phía sau bổn điện hạ là
phụ hoàng, đừng nói là ngươi... Ma Vương cũng không thể ở trước mặt phụ
hoàng che giấu dấu vết.

Hơn nữa, bởi vì trên người ngươi dính máu, cho nên ngươi không thể

núp trong bóng tối, nếu không mùi máu tươi trên người ngươi dễ dàng bị
phát hiện, bất đắc dĩ ngươi chỉ có thể xông lại, ôm lấy A Nặc, làm bộ xem
xét thương thế của hắn.

Bổn điện đã cảm thấy rất kỳ quái, ngươi là một kẻ tương đối khiết phích,

lại có thể không để ý mùi máu tươi ôm lấy thi thể, nhưng vì che dấu vết
máu trên người, liền có thể lý giải ."

"Tiểu công tử quả nhiên tâm tư cẩn thận, nhưng những thứ này cũng có

thể giải thích bằng cách khác, có lẽ ta thật sự lo lắng A Nặc, từ trong phòng
chạy đến, về chuyện ta giết A Nặc, chẳng qua là tiểu công tử suy đoán,
không phải sao?" Hiển nhiên Vũ Nhật vô cùng hứng thú với lý luận của
Thiên Nguyệt Triệt.

"Không sai, nếu không có giọt máu kia, ta cũng vậy không dám khẳng

định là ngươi, nhưng ở nơi ngươi đi qua, bổn điện hạ phát hiện một giọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.