THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1724

Mục mâu thâm thúy, nhìn Thiên Nguyệt Triệt, lại phảng phất đang nhìn

cái gì đó.

Thiên Nguyệt Triệt không chủ động mở miệng, hắn không vội, hắn đang

đợi người gọi là cữu cữu, vốn y chủ động tìm tới hắn, chắc chắn người
nóng lòng nhất là y.

Lần nữa, Da Lạc Tư Đặc Lặc cười khẽ: "Ngươi, thật thông minh, có lẽ vì

vậy Thiên Nguyệt Thần mới sủng ngươi."

Động tác uống trà của Thiên Nguyệt Triệt dừng lại, Thiên Nguyệt Thần,

nam nhân này gọi tục danh phụ hoàng, không hợp quân thần chi lễ, y và
phụ hoàng...

"Tò mò sao? Ta lại có thể gọi tục danh của phụ hoàng ngươi." Da Lạc Tư

Đặc Lặc đã nhận ra Thiên Nguyệt Triệt dao động, cảm giác có chút thú vị.

"Tò mò." Thiên Nguyệt Triệt sẽ không tự mình suy đoán, đã có người

nguyện ý nói, hắn cần gì hao tổn tâm trí.

"Ngươi cầu ta." Da Lạc Tư Đặc Lặc trêu chọc.

Thiên Nguyệt Triệt lắc đầu: "Bổn điện cũng chưa từng cầu phụ hoàng."

Trong từ điển của Thiên Nguyệt Triệt không có cầu, cầu, đó là điều đã quá
xa xôi, kiếp trước khi còn là hài tử, thời điểm thấy mẫu thân bị mấy gã đàn
ông lăng nhục.

Hắn cầu qua, cầu lão Thiên gia, phàm là người có thể cầu đều đã cầu,

cuối cùng mẫu thân vẫn bị thương tổn .

Từ đó về sau, từ điển của hắn không còn chữ này.

"Ha ha... Cũng được, vậy... Ngươi gọi ta một tiếng cữu cữu." Trong mắt

Da Lạc Tư Đặc Lặc đều là ý cười, tựa hồ cảm thấy đùa Thiên Nguyệt Triệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.