THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1797

Tới vô ảnh đi vô tung, ra khỏi Kim Long điện, trở lại tẩm cung của mình,

phát hiện nam tử đã ngồi trên giường, đưa tay cởi bỏ y phục dạ hành, hỏi:
"Thế nào, ả đàn bà kia đã chết rồi sao?"

Chẳng qua là... Vừa quay đầu lại, chỉ thấy nam tử nhìn mình chằm chằm,

không mở miệng.

"Nhanh lên một chút, chúng ta thu dọn, ngày mai sẽ rời khỏi Mạn La đế

quốc." Nói xong, muốn dọn hành trang, nhưng vẫn không thấy nam tử cử
động, chỉ ra sức hướng nàng nháy mắt.

"Uy, mắt ngươi rút gân sao?"

Thư phi vừa dứt lời, căn phòng vốn ám hắc đột nhiên sáng lên, mấy bóng

dáng quen thuộc từ sau bình phong đi ra.

"Mắt hắn không rút gân, chẳng qua là đang nhắc nhở ngươi, Thư phi

nương nương." Thanh âm lạnh lùng từ trong miệng Liệt Hi Tư Đốn Phất
Lai thốt ra, bên cạnh y là mấy người Kim, Thổ, Mạc Tà.

Thư phi run lên, nhưng ngay sau đó khôi phục lại bình tĩnh: "Mấy vị là?"

Ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía nam tử trên giường, rồi đột nhiên kêu to.

Thị vệ ngoài cửa nghe tiếng kêu liền vọt vào.

"Nương nương."

Thư phi rụt lại thân thể: "Ngươi... Ngươi là ai? Ngồi trên giường của bổn

cung làm gì?" Ngón tay ngọc run rẩy chỉ vào nam tử trên giường.

"Thư phi nương nương dễ quên vậy, đệ nhất mãnh tướng của quý quốc,

cư nhiên cũng không biết." Liệt Hi Tư Đốn Phất Lai cười nhạo, "Bất quá,
Ngự thư phòng, Kim Long điện, tẩm cung của hoàng đế, nương nương rất
quen thuộc đi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.