THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 202

Sớm biết như thế mới vừa rồi lúc ra cửa nhìn hoàng lịch, thì bây giờ

cũng sẽ không xui xẻo như vậy .

“Nặc công công là tâm phúc của phụ hoàng, bổn điện hạ chẳng qua là

một hoàng tử không quan trọng, không coi là chuyện gì, dù sao Nặc công
công chỉ có một, hoàng tử? Phụ hoàng muốn bao nhiêu là có thể để cho nữ
nhân sinh bấy nhiêu, lời nói này của bổn điện hạ có đúng không?”

“Đúng đúng… Không đúng… Không đúng, nô tài chết không có gì đáng

tiếc, trong hoàng cung nô tài chết thì còn rất nhiều nô tài, nhưng tiểu điện
hạ chỉ có một.” Nặc Kiệt rụt cổ nói.

Phải không?

Thiên Nguyệt Triệt vươn tay vuốt đầu Nặc Kiệt: “Nặc Kiệt đầu trọc

tương đối khả ái a.”

“Ô ô… Tiểu điện hạ, ngài không cần giễu cợt nô tài.” Đầu trọc này còn

không phải là do bệ hạ làm hại sao, đến bây giờ tóc hắn cũng dài không ra,
nghĩ tới những thứ này tim của hắn lại bùm bùm cách cách đau đớn.

“Ba ” một tiếng.

“Ngươi cho là bổn điện hạ có hứng thú vui đùa với ngươi, dẫn đường

hoặc là tránh ra? Hoàng cung tuy lớn, nhưng làm khó được bổn điện hạ tìm
người sao?” Thiên Nguyệt Triệt thu hồi tay của mình, chân trần lướt qua
Nặc Kiệt đi tới cửa.

“Nặc tổng quản… Tiểu điện hạ không đi giầy.”

“Nặc tổng quản… Tiểu điện hạ không có vận ngoại y.”

Cung nữ nhịn không được nhắc nhở Nặc Kiệt đang quỳ gối trên mặt đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.