THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 396

thấy không bằng ….” Mục mâu Thiên Nguyệt Triệt thâm thúy, như hải
dương xanh thẳm, sâu không thấy đáy.

Ai cũng không nhìn rõ, không đoán được lúc này hắn đang nghĩ gì.

Lúc Thiên Nguyệt Triệt nói ra câu kia, trong nháy mắt, kiếm trong tay

Đàn Thành đã rời vỏ, kề trên cổ Liệt La Đặc.

Kiếm phong thập phần sắc bén, nếu không phải là tuyệt đỉnh cao thủ sử

dụng kiếm, chắc chắn lúc này cổ Liệt La Đặc đã đổ máu.

“Đàn Thành, thu hồi kiếm.” Thiên Nguyệt Triệt nhàn nhạt mở miệng.

Nếu như vừa rồi hắn không nhìn lầm, lúc Đàn Thành rút kiếm, nam nhân

này không hề có phản ứng, là bởi vì tin tưởng bản thân mình, hay là kinh sợ
đến mức không có phản ứng?

Hiển nhiên không phải là vế sau.

Nhưng nhìn nét mặt của Liệt La Đặc vẫn hèn mọn như cũ, đột nhiên

Thiên Nguyệt Triệt hiểu rõ, nam nhân này không giống như biểu hiện
ngoài.

Hắn đang đánh cuộc, đánh cuộc với tính mạng của chính mình.

Đánh cuộc Thiên Nguyệt Triệt sẽ không giết hắn.

Thiên Nguyệt Triệt không khỏi hoài nghi, tại sao lúc đó mình lại bỏ qua

ánh mắt cao ngạo như vậy.

Ánh mắt vô tình, ánh mắt châm biếm hết thảy mọi thứ, mình lại cho rằng

đó là hèn mọn .

“Ngươi nên biết, nếu như bổn điện hạ động thủ, tuyệt đối không thu

hồi.” Thiên Nguyệt Triệt không thèm để ý mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.