THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 423

Cửa truyền đến tiếng gõ: “Chủ tử đã rời giường chưa?” Thanh âm của

Đàn vang lên.

“Đi vào.” Vươn đỉnh đầu từ trong chăn ra, thanh âm có chút biếng nhác,

vừa mở mắt, con mắt mang theo mông lung, nếu Thiên Nguyệt Thần ở đây,
nhất định sẽ không nói hai lời mà nhào tới.

Phòng Thiên Nguyệt Triệt có cửa sổ nhìn ra biển, Đàn đi vào, nhìn thấy

Thiên Nguyệt Triệt có chút giống tiểu điểu nhi, trên mặt liền lộ ra tiếu ý,
sau đó mở cửa sổ, để gió lùa vào phòng.

“Chủ tử, Liệt La Đặc đã nấu cháo.” Mặc dù Thiên Nguyệt Triệt tùy ý,

nhưng dứt khoát ăn một ngày ba bữa cơm, bởi vì hắn cho là mình đang ở
thời điểm trưởng thành.

“Ân.” Thân thể chui ra khỏi chăn, ai ngờ chăn bông mới vén lên một

góc, một ma thú tuyết trắng lộ ra.

Thiên Nguyệt Triệt há hốc mồm, khó trách ngày hôm qua lúc ngủ có cảm

giác mình đang ôm gối ôm, nguyên lai tiểu ngốc tử này, dùng ngón tay
chọc chọc đầu nhỏ của băng tằm: “Tiểu Bạch, dậy đi.”

“Ân… .” Tiếng kêu nho nhỏ trong miệng băng tằm bảo bảo truyền ra.

Tằm bảo bảo ngây ngốc vừa tỉnh, so với bình thường lại càng đần độn

hơn, thấy tình cảnh này, Thiên Nguyệt Triệt đột nhiên nhớ tới một vấn đề,
sau này gặp khó khăn, không nên trông cậy vào tằm bảo bảo.

Chỉ cần ngốc tử này có thể tự bảo vệ mình là tốt, thật không biết Hắc gia

gia huấn luyện nó như thế nào.

Thiên Nguyệt Triệt có chút nghi hoặc nhìn Đàn, rõ ràng bọn họ ngủ

chung một phòng, tại sao lúc Đàn rời giường, hắn không phát hiện ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.