THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 459

“Về thuyền trước.” Thiên Nguyệt Triệt đưa ra quyết định sau cùng, cảm

giác được một cỗ âm trầm bốn phía, muốn đem bọn họ bao trùm.

Khách điếm, hồng y nữ tử lẳng lặng nhìn bóng dáng Thiên Nguyệt Triệt.

Kỳ quái chính là, khách nhân trong khách điếm không có một ai đem

tầm mắt dừng lại trên người bọn họ, cảnh tượng vô cùng kì lạ nhưng không
ai để ý.

Gió lạnh từng đợt lay động, sáu người Thiên Nguyệt Triệt đi tới bên bờ,

lại phát hiện tấm ván gỗ trên thuyền không biết đã bị cất đi từ lúc nào, toàn
bộ thuyền thoạt nhìn u ám .

“Chủ tử, ngươi nhìn.” Đàn ngạc nhiên kêu lên.

Mọi người ngẩng đầu, vốn ánh mặt trời nhè nhẹ đã là màu xám , cảnh

sắc chung quanh đột nhiên tối đi.

“Trời ạ, đây là cái gì tình huống?” Thụy Phi là người đầu tiên kêu lên.

Trên thuyền không có bất kỳ ánh sáng nào, tình huống này không thể

liên tưởng tới yến hội lúc trước.

“Có muốn đi lên xem hay không?” Cách Lực Hộc đi tới bên người Thiên

Nguyệt Triệt, không biết hắn đang hỏi ai.

“Có muốn không?” Thiên Nguyệt Triệt suy nghĩ một chút, sau đó gật

đầu: “Các ngươi ở lại chỗ này, ta đi qua nhìn.”

“Thuộc hạ đi cùng chủ tử.” Đàn Thành đã rút kiếm.

“Không cần.” Thiên Nguyệt Triệt cự tuyệt, thanh âm không để cho người

khác kháng cự.

Này…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.