THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 461

Đối với Đàn, hắn có thể tiếp thu, nhưng tiếp thu cũng không có nghĩa

rằng không để ý, có đôi khi hắn có cảm giác mình có bệnh khiết phích.

Nhưng không có cách nào, ở hiện đại cùng người khác dùng chung một

đôi đũa, một cái chén, cũng khiến hắn buồn nôn, cho nên trong căn hộ của
hắn hắn luôn có đù dùng riêng.

“Như vậy tại hạ không có cách nào, tại hạ học đạo thuật, chỉ có thể ngự

kiếm phi hành.” Ma pháp cùng đạo thuật có hiệu quả như nhau, tựa như
tiêu và sáo.

Nga?

Đối với câu trả lời của Cách Lực Hộc, cũng có chút không ngờ, đạo

thuật, thế nào cũng không nghĩ ra, từ một cái khía cạnh khác mà nói, đó
chính là pháp thuật.

Nếu như có thể, cũng muốn biết một chút.

Nhưng sức mạnh của pháp thuật không bằng ma pháp, hôm nay cũng

thịnh hành ma pháp, người này có chút đặc biệt.

Cách Lực Hộc vừa nói, tay phải mở ra, trên lòng bàn tay xuất hiện một

thanh kiếm nhỏ như ngón cái, Cách Lực Hộc ném lên phía trước, kiếm lớn
lên, nghiêng người nhảy, Cách Lực Hộc lên thân kiếm: “Tại hạ đi trước một
bước.”

Ngự kiếm phi hành thuật giả, đạo thuật của hắn đã đến cảnh giới như lửa

thanh khiết, nam nhân này quả thật không tầm thường a.

Thiên Nguyệt Triệt chỉ khẽ mỉm cười, không mở miệng, nước biển nhộn

nhạo bay lên trời, lập tức tao thành cầu nối liền bờ biển cùng boong tàu,
Thiên Nguyệt Triệt chân bước trên mặt nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.