THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 50

Cái gì?

Hai chân vô tình đá văng người quỳ trước mặt hắn, nhanh chóng đi tới

long sàng, tâm chấn động mạnh một cái, chỉ thấy khuôn mặt phấn phấn nhỏ
nhắn lúc này đã trở nên tái nhợt, cái miệng đỏ bừng nhỏ nhắn còn không
ngừng hộc bọt mép, cái trán không ngừng đổ mồ hôi, nếu không phải văn
trướng (cái màn) kim sắc làm nổi bật khuôn mặt, chắc chắn làm cho người
ta cảm thấy lúc này tiểu gia khỏa không khác gì người chết.

Nhanh chóng vén chăn tơ lên đem tiểu đông tây nằm đơn độc ở trên long

sàng ôm vào trong ngực, tay run lên, tại sao người tiểu gia hỏa lại lạnh như
vậy.

“Y sư đâu? Trị liệu sư đâu?” Thanh âm lạnh xuống một lần nữa, Thiên

Nguyệt Thần chưa bao giờ phát hiện tâm mình sẽ khẩn trương như vậy, giờ
khắc này hắn phảng phất có một loại vọng động muốn giết người, là ai, là
ai để cho tiểu đông tây của hắn biến thành như vậy, hắn phải lột da y, rút
gân y, rút hết máu trong người y.

“Truyền… Đã đi truyền… .” Nặc Kiệt một tay xoa mồ hôi lạnh một bên

trả lời, từ nhỏ đi theo bệ hạ, chưa từng thấy hắn tức giận như vậy.

Bệ hạ luôn luôn ưu nhã, biếng nhác, đối với chuyện gì cũng sẽ không để

ý, nhưng lần này đối đãi với tiểu hoàng tử cư nhiên, cư nhiên…

“Ngươi tự mình đi cho trẫm, một nén nhang, trẫm chỉ cho bọn họ một

nén nhang… .”

Ân…

Không đợi Thiên Nguyệt Thần nói hết lời, Thiên Nguyệt Triệt trong lòng

ngực của hắn phát ra than nhẹ, bởi vì thân thể trở nên lạnh nên cảm thấy
không thoải mái, trong miệng không ngừng phát ra thanh âm ô ô, bàn tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.