THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 567

Mặc dù là màu đen, nhưng vừa nhìn liền biết bên trong là đồ trân quý,

dùng tơ lụa may thành bao vải, rốt cuộc bên trong là cái gì?

“Thiên Nguyệt công tử?”

“Thủy Nguyệt công tử?”

Thụy Miện cùng Cách Lực Hộc trăm miệng một lời nói, lời nói thốt ra

mới phát hiện xưng hô với Thiên Nguyệt Triệt có chút bất đồng, hai người
hai mặt nhìn nhau.

“Thiên Nguyệt là họ của bổn điện hạ, Thủy Nguyệt là chữ của bổn điện

hạ.” Không phải là chữ, trời mới biết chữ là vật gì, chẳng qua Thiên Nguyệt
Triệt lấy cớ mà thôi.

“Họ Thiên Nguyệt? Thủy Nguyệt công tử là người của hoàng tộc Mạn

La đế quốc, Thiên Nguyệt?” Cách Lực Hộc mở miệng hỏi, lông mày nhíu
lại, có chút nghi ngờ.

Thiên Nguyệt Triệt không trả lời thẳng vấn đề của Cách Lực Hộc: “Nếu

như đại lục này chỉ có một họ Thiên Nguyệt.”

Mặc dù không có trực tiếp thừa nhận, nhưng lại không phủ nhận, Thụy

Miện bị giam ở chỗ này mười năm, đối với chuyện bên ngoài có lẽ không
biết, nhưng Cách Lực Hộc không thế.

Nhìn mái tóc đen nhánh của Thiên Nguyệt Triệt, nhớ kỹ lúc trước là thủy

phấn, thủy phấn?

Cách Lực Hộc tự hỏi hai chữ này, đột nhiên trợn to hai mắt: “Thủy

Nguyệt công tử là lục điện hạ của Mạn La đế quốc, ngày đó bằng một chậu
nước áp chế tướng quân Liệt Tư Ban Lỗ của Anh Túc đế quốc, lục điện hạ
—— Thiên Nguyệt Triệt?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.