THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 612

Ai ngờ Thiên Nguyệt Triệt không hề xảy ra: chuyện gì “Lời đồn đãi cũng

chưa hẳn là thật, ngươi thấy bổn điện hạ có việc gì đâu.” Nước mát lạnh,
không hề có cảm giác nóng hay lạnh thấu xương như lời đồn.

Nhưng Thiên Nguyệt Triệt không cẩn thận làm bọt nước trong tay nhỏ

giọt lên tay Đàn Thành, khói khí nóng hổi đột nhiên toát ra, vốn là mu bàn
tay hoàn hảo nay lại bị đốt sưng phồng lên.

Đây là?

Hai người đều bị một màn này làm ngây ngẩn cả người: “Đau không?”

Thật lâu Thiên Nguyệt Triệt mới nói được, Đàn Thành lắc đầu, nhưng sự
quan tâm trong mắt Thiên Nguyệt Triệt làm cho hắn rất cảm động.

“Đây là sao?” Thiên Nguyệt Triệt không giải thích được nghi ngờ, chẳng

lẽ vật này vô hại đối với mình?

“Ngươi tạm thời canh giữ ở bên bờ, ta đi lên xem.” Nói xong Thiên

Nguyệt Triệt lên thuyền nhỏ trên mặt hồ, để Thánh Anh từ trong chiếc nhẫn
đi ra giúp hắn chèo thuyền.

Đàn Thành gật đầu, chỉ có thể ở một bên đợi.

Thuyền nhỏ theo lưu thủy mà đi, lúc trước ở bên bờ chỉ có thể mơ hồ

nhìn thấy rừng rậm, đến nay vào trong hồ mới phát hiện rừng rậm này cách
bờ rất dài, mà ngăn trở trước mắt là một toà sơn giả.

Nham thạch chảy vào khe, nhiệt độ bên trong so với bên ngoài cũng lạnh

hơn mấy phần: “Đến bên kia, bọn ta lên bờ.”

Nham thạch trong khe lại có ở hai bên bờ, Thiên Nguyệt Triệt cùng

Thánh Anh lên bờ, dọc theo bên đường đi về phía trước, mới vừa rồi, ở bên
ngoài không phát hiện, mà lúc này vào bên trong lại phát hiện rất lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.