THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 615

tám mười chín tuổi, thế giới to lớn cũng không có một chữ tuyệt đối, thiên
ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Ta cũng không biết kiếp trước của ta
là người như thế nào, nhưng Thánh Anh, thế giới của ngươi rất lớn, không
nên chỉ ở xung quanh ta.”

“Chủ nhân?” Thánh Anh sợ hãi kêu, không rõ ý tứ của Thiên Nguyệt

Triệt.

“Chờ sau khi trở về nước, ta thỉnh năm lão đầu kia nghĩ biện pháp, trả lại

thân thể cho ngươi, để cho ngươi luôn ở trong cây hoa anh đòa tu dưỡng
cũng không phải là biện pháp, Thánh Anh, những năm gần đây, ủy khuất
ngươi.” Thật là một cô nương ngu ngốc, bộ dạng khôn khéo tỉnh táo, rồi lại
chấp nhất khả ái, Tinh Linh hoàng a Tinh Linh hoàng, rốt cuộc ngươi thiếu
bao nhiêu tình, cả đời này không phải muốn ta nhất nhất thay ngươi bồi
thường chứ?

“Chủ nhân, Thánh Anh như vậy đã rất tốt, chủ nhân không cần vì Thánh

Anh mà thiếu nợ người khác, có thể canh giữ bên người chủ nhân như vậy
là phúc khí của Thánh Anh, hơn nữa, mặc dù tuổi thọ của Tinh Linh rất dài,
nhưng rốt cuộc cũng có hạn, không biết Thánh Anh còn có thể ở bên chủ
nhân làm bạn bao lâu.” Từ nhỏ đến lớn, trong thế giới của nàng chỉ có Tinh
Linh hoàng, nam nhân kia như ca ca của nàng, như phụ thân của nàng,
cũng là người nàng ái mộ, phần tình cảm này rất phức tạp.

“Tạm thời đừng nói những việc này, vật kia có thể phát ra quang mang

đại biểu cho ma lực ngũ hành nguyên tố, như vậy không thể nghi ngờ nó là
ngũ hành thú, chỉ là chúng ta vẫn cho rằng ngũ hành thú là ma thú, nhưng
không ngờ tới nó không phải là động vật.” Thiên Nguyệt Triệt tràn đầy
hứng thú tiến lên.

Đoản kiếm nửa trắng nửa đen từ bên hông Thiên Nguyệt Triệt bay ra,

trong nháy mắt trở nên to lớn, mở đường dọc theo mặt đất đến vỏ sò cho
Thiên Nguyệt Triệt, Thiên Nguyệt Triệt đi từng bước trên thân kiếm tới bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.