"Không được." Hồi Giác • Khinh Liệt biết ý tứ của hắn, "Cho dù trước
cửa có bao nhiêu người, nhưng chắc chắn tiểu điện hạ đã đến Lạc thành,
nếu như hắn ở Lạc thành xảy ra điều gì ngoài ý muốn, bệ hạ sẽ không dễ
dàng bỏ qua, cho nên giải quyết là không thể thực hiện được ."
Như vậy... Quản gia tiến lên một bước nói nhỏ bên tài Hồi Giác • Khinh
Liệt.
Hồi Giác • Khinh Liệt gật đầu, "Vậy chuyện này giao cho ngươi, nếu
như làm xong chuyện này, bổn thiếu gia sẽ mua một trạch viện trong thành
thay ngươi, dàn xếp cho người nhà ngươi áo cơm không lo."
Quản gia lộ vẻ vui mừng, "Cám ơn nhị thiếu gia."
Ngoài cửa lớn, quản gia một bộ nghiêm túc đi ra, nhìn thấy Đàn Thành,
nhanh chóng tiến đến, mặt mày hớn hở nghênh đón, "Ngươi là bằng hữu ở
đế đô của đại thiếu gia chúng ta sao?"
Đàn Thành lui về phía sau một bước, nhìn người quản gia bộ dáng khôn
khéo, sau đó chắp tay nói, "Tại hạ Đàn Thành, tới từ đế đô, không biết Liệt
La Đặc... ?"
Đàn Thành chưa nói xong, liền bị quản gia cắt đứt "Đàn tiên sinh tới thật
là không đúng dịp, một tháng trước đại thiếu gia đã rời Lạc thành, thế nào?
Đàn tiên sinh không biết sao?" Quản gia nghi hoặc nhìn Đàn Thành, vì Đàn
Thành không biết mà cảm thấy buồn bực.
Cái gì? Liệt La Đặc đã rời đi một tháng trước?
Đàn Thành kinh ngạc nhìn quản gia, tựa hồ muốn từ trên người quản gia
nhìn ra, nhưng biểu tình của quản gia không thể bắt bẻ, phát giác không ra
một chút dấu vết.