THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 879

"Chẳng qua là... ." Ánh mắt Thủy Cách Nhĩ đảo trên người Cốc Thương

Quỳnh, "Chẳng lẽ ngươi động tâm?"

"Động tâm? Đó là cảm giác quá xa xôi, chẳng qua là cảm thấy hắn rất

đẹp." Trên người của hắn tựa hồ có một cỗ khí chất rất đặc biệt, cao ngạo
lại lộ ra lãnh thanh, đứng xa xa nhìn sẽ làm cho người ta sinh ra khoảng
cách.

"Đi thôi, về nhà nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị thật tốt cho yến hội tối

nay." Thủy Cách Nhĩ vỗ vỗ bả vai bằng hữu.

"Đúng vậy a, với tính cách của Dịch Nhân chắc chắn sẽ phái người tới

mời chúng ta ." Đây chính là Thổ Kỳ Dịch Nhân, lúc cao hứng sẽ nghĩ tới
bọn họ, lúc khổ sở cũng tới khóc lóc kể lể.

Bọn họ là đại gia tộc tồn tại mấy trăm năm, riêng nhánh bên cũng đã vô

số, nhưng người đơn giản như Thổ Kỳ Dịch Nhân thì không có một ai, cho
nên đối với Thổ Kỳ Dịch Nhân, cái bằng hữu không hiểu được thế sự này,
bọn họ luôn có tư tưởng bảo vệ.

Mặt tiền của Thổ Kỳ thế gia tuyệt đối không thua Hồi Giác thế gia, từ

một phương diện khác Thổ Kỳ thế gia còn có vẻ cao hơn một bậc.

"Đại thiếu gia." Vừa đi vào cánh cửa, đã truyền đến tiếng kêu của thị vệ

giữ cửa.

Thổ Kỳ Dịch Nhân cười chào hỏi bọn họ, sau đó mang theo Thiên

Nguyệt Triệt vào đại môn, vừa vào đại môn thì nhìn thấy mấy hạ nhân vội
vàng chạy tới, "Đại thiếu gia, cuối cùng ngài đã trở về, lão nãi nãi sáng sớm
không thấy ngài, lúc này đang rất tức giận."

Vừa nghe hạ nhân báo cáo, Thổ Kỳ Dịch Nhân như gặp phải đại địch,

ngay cả khuôn mắt vốn đẹp đẽ cũng kéo xuống, nãi nãi của hắn cái gì cũng
tốt, đối với hắn càng thêm thương yêu, nhưng là quá thương yêu, một khắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.