đồng hồ không thấy sẽ luống cuống, làm hại hắn mỗi lần ra ngoài cũng phải
lén lén lút lút.
"Thổ Kỳ đại ca, nếu có chuyện thì cứ đi trước." Thiên Nguyệt Triệt khéo
hiểu lòng người, nói.
"Không được, hôm nay ta thật vất vả kết giao bằng hữu, hiển nhiên là
bằng hữu quan trọng hơn, nhưng là... Nhưng là... ." Nhưng là nếu như
không đến chỗ nãi nãi, chỉ sợ sẽ có náo loạn, "Chi bằng mỹ nhân theo ta, để
nãi nãi trông thấy bằng hữu ta mới kết giao cũng tốt."
Này
Đến phiên Thiên Nguyệt Triệt khó xử, hắn chẳng qua chỉ định ở nhờ hai
ngày, dễ dàng giúp hắn thăm dò mọi chuyện, cũng không chuẩn bị gặp già
trẻ Thổ Kỳ gia a.
"Không sao, nãi nãi ta rất tốt." Thổ Kỳ Dịch Nhân đẩy vai Thiên Nguyệt
Triệt hướng phía một tọa viện khác đi tới.
Đàn cùng Đàn Thành hai mặt nhìn nhau, từ khi nào chủ tử để người ta
thân cận như vậy?
Trên đài của một lầu cao trong tọa viện khác có mấy nam nhân ngồi
uống trà.
"Đức Nhân, ca ca ngu ngốc của ngươi càng ngày càng xinh đẹp a ." Một
nam nhân cà phất ca phơ tựa trên cây cột nhìn chằm chằm bóng lưng Thổ
Kỳ Dịch Nhân.
"Nếu ngươi coi trọng, có bản lãnh cứ việc động." Thổ Kỳ Đức Nhân
cũng chính là nhị đệ của Thổ Kỳ Dịch Nhân, là đại phu nhân của Thổ Kỳ
lão cha sở sinh, vẻ mặt không hề gì, nói.