THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 113

- Còn một người nữa là ai.
Ngón Cái đáp:
- Nghê nhị tiểu thư, Nghê Tuệ.
Hắn vừa nói xong câu này liền nghe thấy một tràng tiếng cười, tiếng cười

trong trẻo, đẹp tựa tiếng chuông bạc reo.

Hai bên con phố có tường cao, phía đầu của bức tường cao lại có cây cối.
Xuân tàn, cây cối cũng tàn.
Tiếng cười là từ trong đám cây cối truyền ra.
Tên béo chết tiệt, ngươi làm sao biết ta nghe thấy ngươi nói chuyện.
Ta không biết! Ngón Cái lập tức phủ nhận.
Vậy ngươi tại sao phải cố ý vỗ vào mông ngựa của ta thế.
Tiếng cười đẹp, người đẹp, thân pháp của khinh công càng đẹp, khi nàng

nhẹ nhàng từ đầu tường hạ xuống, trông giống như một đám mây, một cánh
hoa.

Như một cánh hoa đào vừa đang cuốn theo chiều gió, như một đám mây

trôi lững lờ từ từ hang núi bay ra.

Khi Ngón Cái trông thấy bóng của nàng thì người của nàng lại không

thấy đâu nữa.

Ngón Cái dõi theo bóng nàng mất hút trong một đám cây khác, mắt lại

cười híp lại thành một sợi chỉ.

Đó chính là Nghê nhị tiểu thư.
Nàng ta sao bỗng nhiên đến, lại bỗng nhiên đi mất. Chim Công nhịn

không nổi hỏi.

Bởi vì nàng muốn chúng ta biết, nàng so với Minh Nguyệt Tâm thì đáng

sợ hơn hơn nhiều. Ánh mắt của Ngón Cái vẫn còn đang tại nơi mà bóng
nàng biến mất:

- Vì thế chúng ta bây giờ đã có thể yên tâm đi đối phó Yến Nam Phi rồi.
- Chỉ có một điều ta không hiểu.
- Điều nào.
- Chúng ta tại sao cứ nhất định phải giết Yến Nam Phi. Chim Công thăm

dò:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.