THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 142

- Ta vốn cũng không muốn nói, nhưng ta nhất định phải nói để các người

tin rằng Không Tước Linh từ lâu rồi đã không còn ở Khổng Tước sơn trang
nữa.

Minh Nguyệt Tâm nói:
- Nhưng những người mà gần đây chết tại Khổng Tước sơn trang?
Thu Thủy Thanh ngắt ngang lời của nàng, lạnh lùng nói:
- Giết người có rất nhiều cách, không nhất định phải dùng Khổng Tước

linh.

Minh Nguyệt Tâm nhìn nhìn tấm da người trong cái hộp gỗ, nghĩ đến sự

bi hùng và thảm khốc khi người này dùng cái chết để chuộc tội, chỉ hy
vọng là mình đã không tới nơi này.

Trong lòng Yến Nam Phi rất bất chợt lại cũng đang hối hận như vậy,

chính ngay lúc đó bỗng nghe một tiếng “uỳnh”, tấm cửa sắt đã đóng lại!

Tiếp đến là “crắc, crắc, crắc” mười ba tiếng vang nhỏ, mười ba ổ khóa

ngoài cửa bỗng nhiên đều đã bị người ta khóa lại.

Sắc mặt Minh Nguyệt Tâm biến đổi, Yến Nam Phi thở dài nói:
- Chúng ta đã không nên đến, cũng không nên biết bí mật này, càng

không nên mạo phạm đến sự anh linh của các vị tiền bối, chúng ta vốn là
nên chết.

Thu Thủy Thanh yên lặng lắng nghe, trên mặt hoàn toàn vô cảm.
Yến Nam Phi nói:
- Nhưng cái mạng này của ta thuộc về Phó Hồng Tuyết! ... Phó Hồng

Tuyết không hề đáng chết.

Thu Thủy Thanh lạnh lùng nói:
- Ta cũng không đáng chết.
Yến Nam Phi kinh ngạc nhìn hắn, Minh Nguyệt Tâm tranh lời hỏi:
- Đây không phải là ý của ngài?
Thu Thủy Thanh đáp:
- Không phải.
Minh Nguyệt Tâm kinh ngạc:
- Là ai ở bên ngoài khóa tấm cửa sắt lại? Một nơi cơ mật như thế này, có

ai có thể đi vào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.