THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 144

- Không.
Thu Thủy Thanh trả lời rất dứt khoát, mật thất cất giữ những thứ quan

trọng, vốn đã không nên có lối ra thứ hai!

Minh Nguyệt Tâm than thở, cả người nàng dường như đã rã rời cả ra.
Nơi này có tấm cửa sắt dày ba thước, có tường đá dày sáu thước, bất kể

là ai bị nhốt trong một gian thạch thất như thế này thì chuyện duy nhất có
thể làm chính là ngồi chờ chết.

Yến Nam Phi bỗng nhiên lại hỏi:
- Trong này có rượu không?
Thu Thủy Thanh đáp:
- Có, chỉ có một vò, một vò rượu độc!
Yến Nam Phi cười cười nói:
- Rượu độc còn tốt hơn là không có rượu.
Đối với người chỉ có đang chờ chết mà nói, rượu độc thì có hề gì?
Hắn tìm được vò rượu rồi, đập vỡ miếng đẩt niêm, đột nhiên đao quang

phát sáng, vò rượu rơi xuống.

Phó Hồng Tuyết lạnh lùng nói:
- Đừng quên rằng mạng của ngươi vẫn là của ta, muốn chết, cũng phải để

ta ra tay.

Yến Nam Phi hỏi:
- Ngươi định lúc nào sẽ ra tay?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Khi đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Yến Nam Phi hỏi:
- Hiện tại chúng ta còn hy vọng gì nữa chứ?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Chỉ cần người còn sống thì còn hy vọng!
Yến Nam Phi cười lớn:
- Hay, nói rất hay, chỉ cần ta vẫn còn một hơi thở, thì tuyệt sẽ không quên

câu nói này.

Phó Hồng Tuyết đến một chữ cũng không nói nữa, nhưng hình như lại

đột nhiên có hứng thú với những binh khí trên giá gỗ quanh bốn bức tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.