THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 245

Hách Trù Tử đã nóng mặt đến trắng nhợt, ngay lúc đó, chợt nghe có

tiếng một tiếng ngựa hí vang.

Phó Hồng Tuyết đã ẵm Trác Ngọc Trinh, Trác Ngọc Trinh ẵm hai đứa

nhỏ, hai người lớn hai đứa bé bốn người đã phóng lên xe.

Trác Ngọc Trinh đặt hai đứa bé trong quan tài, Phó Hồng Tuyết vung roi

quất ngựa, Yến Nam Phi nhấc cái chảo đồng lên.

Công Tôn Đồ quăng chén, hét lớn:
- Coi chừng.
Hai tiếng còn chưa dứt, Trác Ngọc Trinh cũng đã tự chui mình vào quan

tài đậy nắp lại.

Yến Nam Phi xoay tay một vòng, quăng cả chảo thịt ngựa sôi sùng sục

“xèo” một tiếng bay về phía đối diện cỗ xe.

Nước canh bắn tứ tung, kiện mã hí vang, xe nghiêng ngã, từng mảng

từng mảng thịt ngựa theo nước canh như loạn tiễn bay ùa ra, chỉ cần đụng
vào da thịt, lập tức bị cháy phỏng ngay.

Người trên xe dùng áo che mặt, kinh hãi bay lên.
Phó Hồng Tuyết hữu thủ nắm chặt đao, tả thủ quất roi, nhắm khoảng

giữa hai cỗ xe đang nghiêng ngã phóng tới.

Thân hình của Tiêu Tứ Vô lăng không, đột nhiên đề khí trầm mình, dồn

chân lực vào mỗi một cơ bắp trên mông.

Phi đao đã nằm trong bàn tay phải của gã.
Dương Vô Kỵ lúc bay lên cũng đã xoay tay nắm chuôi kiếm.
Đao của Tiêu Tứ Vô đã bay ra.
Cái trầm mình đó gã hoàn toàn không phát xuất một chút thanh âm, một

đao đó lại đã dụng hết toàn lực, tung ra lần này cũng nhắm vào lưng của
Phó Hồng Tuyết.

Mấy cỗ xe tuy đã nghiêng ngã, đường thoát lại không rộng rãi cho mấy,

Phó Hồng Tuyết tất phải chú tâm điều khiển xe ngựa, lưng của hắn cũng
không có mắt, căn bản không biết đao quang như ánh chớp đang bay tới.
Cho dù hắn có biết, cũng không thể quay người tránh đỡ. Cho dù hắn có thể
tránh đỡ một đao đó, cũng không thể điều khiển cỗ xe thoát qua phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.