THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 247

Quan tài trên cỗ xe lại đột nhiên có người ngồi dậy. Tóc dài quá vai, mắt

như thu thủy. Nàng cho dù là quỷ, cũng nhất định là nữ quỷ mỹ lệ, đủ để
làm cho thư sinh lẻ bóng trong căn phòng hoang lạnh giữa đêm vắng mê
say.

Mắt của nàng chớp chớp, phảng phất người nàng tìm kiếm tịnh không

phải là thư sinh, mà là một người cầm đao.

Phó Hồng Tuyết đã đi đâu? Vì sao lại để một mình nàng ở đây?
Trong mắt nàng vừa dâng tràn vẻ hoảng sợ, Phó Hồng Tuyết đã xuất hiện

trước mặt nàng.

Hoang phần bốc sương mù mịt, từ trong sương mù nhìn ra, bóng đêm

phảng phất trở thành trắng nhợt, trắng nhợt như mặt Phó Hồng Tuyết.

Thấy khuôn mặt trắng nhợt đó, Trác Ngọc Trinh tuy thở phào nhẹ nhõm,

lại không khỏi hoài nghi:

- Tại sao chúng ta lại phải đến đây?
Phó Hồng Tuyết không đáp, hỏi ngược:
- Một hạt gạo, giấu chỗ nào an toàn nhất?
Trác Ngọc Trinh ngẫm nghĩ:
- Giấu trong một bao gạo.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Một cỗ quan tài phải giấu ở đâu mà không làm cho người ta chú ý?
Trác Ngọc Trinh chung quy cũng minh bạch ý tứ của hắn, gạo giấu trong

bao gạo, quan tài giấu giữa đám mộ phần.

Nhưng nàng lại còn một điểm còn chưa hiểu:
- Bọn ta tại sao không đi tìm Đỗ Thập Thất bằng hữu của Yến Nam Phi?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Bọn ta không thể đi.
Trác Ngọc Trinh hỏi:
- Chàng không tin tưởng gã?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Yến Nam Phi có thể tin tưởng người nào, ta cũng tin tưởng người đó

như vậy.

Trác Ngọc Trinh hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.