THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 251

Phó Hồng Tuyết thốt:
- Hôm nay chừng như cũng đã hai mươi tám rồi.
Trác Ngọc Trinh gật gật đầu:
- Cho nên trong tâm tôi vẫn nghĩ, hành tung của Đỗ Thập Thất hai ngày

nay, Hồ Côn nhất định biết rõ ràng hơn ai hết.

Nếu muốn dò la hành tung một người, đi tìm bằng hữu của y cũng không

bằng đi tìm cừu địch của y.

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Nàng có tìm ra Hồ Côn không?
Trác Ngọc Trinh đáp:
- Tôi chưa tìm ra.
Nàng mỉm cười:
- Nhưng chàng có thể đi tìm y, có thể quang minh đường hoàng đi tìm y,

không phải sợ bọn Công Tôn Đồ biết được, bọn chúng cho dù có biết có lẽ
lại càng tốt hơn.

Nàng cười vừa ôn nhu vừa điềm mật, giống như một con hồ ly điềm mật

ôn nhu.

Phó Hồng Tuyết nhìn nàng, đột nhiên minh bạch ý tứ của nàng, ánh mắt

liền biểu lộ vẻ tán thưởng.

Trác Ngọc Trinh thốt:
- Trà quá lớn nhất trong thành không phải là Thiên Hương lâu, là Đăng

Tiên Lâu.

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Hồ Côn thường đến đó?
Trác Ngọc Trinh đáp:
- Y mỗi ngày đều đến đó, cơ hồ từ sáng tới tối đều ở đó, bởi vì Đăng

Tiên Lâu là quán của y.

Đợi lúc trời tối, Phó Hồng Tuyết để Trác Ngọc Trinh cùng đám trẻ ở lại

trên gò loạn thạch cương, ở lại giữa đám mộ phần ngổn ngang khủng bố,
hắc ám, hoang lương, âm trầm đó, sao hắn có thể an tâm được?

Có lẽ bởi vì nơi đó quá hoang lương, quá hắc ám, tuyệt đối không ai nghĩ

ra hắn lại để bọn họ ở lại đó, cho nên hắn an tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.