THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 250

Con lừa gầy còm mệt mỏi, thiếu phụ bình phàm tiều tụy.
Phó Hồng Tuyết thấy nàng, tâm lý cũng không khỏi tự hào về thuật dịch

dung của mình.

Trác Ngọc Trinh chung quy đã an toàn trở về, không có người nhận ra

nàng, cũng không có người theo dõi nàng.

Thấy Phó Hồng Tuyết cùng đám trẻ, mắt nàng phát sáng, giống như

những hiền thê lương mẫu trên thế gian, nàng trước hết đi tới hôn mấy đứa
bé, lại rút ra một gói giấy dầu:

- Gà nướng và thịt trâu này là tôi mua trong trấn, chàng bất tất phải chừa

cho tôi, tôi đã ăn no rồi.

Phó Hồng Tuyết lẳng lặng đón lấy.
Đầu ngón tay nàng dịu dàng chạm vào tay hắn, tay hắn lạnh như băng.
Nếu quả một người đã nằm dưới mặt trời nóng bức hai ba canh giờ liền,

nếu quả tay hắn còn lạnh như băng như vậy, hắn nhất định có tâm sự.

Trác Ngọc Trinh nhìn hắn, dịu dàng hốt:
- Tôi biết chàng nhất định vì tôi mà lo lắng, cho nên tôi vừa nắm được tin

đã vội vàng về đây.

Phó Hồng Tuyết thốt:
- Nàng đã nghe ngóng được Đỗ Thập Thất...
Trác Ngọc Trinh xen lời:
- Không ai biết Đỗ Thập Thấp nghỉ ở đâu, cho dù có người biết, cũng

không ai chịu nói.

Đỗ Thập Thất không còn nghi ngờ gì nữa là người rất thích có bằng hữu,

y đương nhiên nên có rất nhiều bằng hữu.

Trác Ngọc Trinh thốt:
- Nhưng tôi có nghe qua một chuyện khác.
Phó Hồng Tuyết lắng nghe.
Trác Ngọc Trinh nói tiếp:
- Bằng hữu của y tuy nhiều, kẻ đối đầu cũng không ít, trong đó lợi hại

nhất là một người tên là Hồ Côn, trong thành ai ai cũng đều biết, Hồ Côn
đã chuẩn bị ngày đầu tháng tới giết chết Đỗ Thập Thất, hơn nữa có vẻ rất
chắc chắn thành công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.