THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 328

“Ha, lão tử biết ngay ngươi giấu đàn ông trong nhà, quả nhiên bị lão tử

bắt được”.

Hắn giơ bàn tay to lớn lực lưỡng, giống như muốn chộp quăng Phó Hồng

Tuyết xuống giường, nhưng người hắn chộp được lại là nữ nhân sực mùi
hoa lài.

Ả đã xông tới, chặn trước giường, lớn giọng:
- Không lẽ ông phải đánh hắn, hắn đang có bệnh.
Đại hán cười lớn:
- Ngươi không đi kiếm đàn ông nào khác, lại đi kiếm con quỷ bệnh sao?
Ả đàn bà sực mùi hoa lài nghiến răng:
- Nếu ông nhất định muốn, tôi có thể theo ông đi chỗ khác, cả năm phân

tiền của ông tôi cũng không cần, lần này tôi miễn phí.

Đại hán nhìn ả, phảng phất cảm thấy rất kỳ quái:
- Ngươi lúc nào cũng đòi tiền trước rồi mới giao hàng, lần này sao lại

miễn phí?

Nàng la lớn:
- Bởi vì tôi cao hứng.
Đại hán đột nhiên nổi giận:
- Lão tử đâu cần thấy ngươi cao hứng hay không? Ngươi cao hứng, lão

tử không cao hứng.

Tay của gã vừa giơ ra, giống như chim ưng bắt gà con, nhấc bổng cả

người ả lên.

Ả không phản kháng. Bởi vì ả không thể phản kháng, cũng muốn phản

kháng, bị nam nhân đánh đập, lâu nay đã thành tập quán của ả.

Phó Hồng Tuyết chung quy đã đứng dậy:
- Thả ả ra.
Đại hán kinh ngạc nhìn hắn:
- Ngươi đang nói với ta?
Phó Hồng Tuyết gật gật đầu.
Đại hán thốt:
- Lão tử không thả ả, tên bệnh quỷ ngươi có thể làm gì được?
Gã đột nhiên thấy tay Phó Hồng Tuyết đang cầm đao:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.