THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 415

Bên ngoài chỉ nghe vang lên tiếng bạt kiếm đơn điệu ngắn gọn, Phó

Hồng Tuyết đã hoàn toàn thanh tĩnh.

Hồi nãy hắn không ngờ đã ngủ. Hắn tịnh không bị tiếng kiếm đánh thức,

hắn đột nhiên tỉnh dậy vì trong phòng có người.

Bóng người thon thả, dựa vào cửa sổ, lưng quay về phía hắn, vận tơ bào

nhu nhuyễn, ngờ ngợ thoáng thấy eo nàng thon thả, chân dài như bút.

Nàng biết Phó Hồng Tuyết đã tỉnh, tịnh không quay đầu, lại thở dài nhè

nhẹ, dịu dàng nói:

- Lại một ngày trôi qua, ngày nối ngày, năm nối năm, ngày tháng vì sao

phải trôi qua?

Thanh âm ưu nhã cao quý, phong thái ưu mỹ nhu hòa, lại mang đến một

vẻ mệt mỏi khó nói.

Phó Hồng Tuyết không có phản ứng.
Trác phu nhân chầm chậm nói tiếp:
- Có lẽ ngươi nghĩ ta căn bản không nên đến, ta còn là vợ của y, nhưng

con người đó ta thật sự đã quá tởm lợm, cho nên...

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Cho nên ngươi hy vọng ta có thể đánh bại y?
Trác phu nhân đáp:
- Không sai, ta đích xác hy vọng ngươi có thể đánh bại y, bao nhiêu năm

qua, ngươi là người duy nhất có cơ hội có thể đánh bại y, sau khi ngươi
đánh bại y, sinh hoạt của ta mới cải biến được.

Trác phu nhân nói tiếp:
- Tất cả.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Thậm chí cả làm vợ y cũng không ngoại lệ?
Trác phu nhân đáp:
- Đúng.
Phó Hồng Tuyết đột nhiên cười lạnh:
- Ngươi đã không là một người vợ hiền, y cũng bất tất phải mạo hiểm

như vậy.

Trác phu nhân thốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.