THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 449

Hắn bước lên thạch đài, đối diện Công tử Vũ, không những bình tĩnh

như bàn thạch, hơn nữa cơ hồ không thể khuấy động như mặt đất.

Lưng bàn tay cầm kiếm của Công tử Vũ đã nổi gân xanh.
Phó Hồng Tuyết nhìn y, đột nhiên thốt:
- Ngươi đã từng bại qua, hà tất lại phải cầu bại?
Tròng mắt Công tử Vũ co thắt, đột nhiên hét lớn, kiếm đã bay ra khỏi vỏ,

kiếm quang đỏ tươi, như lằn chớp đỏ bay tới.

Chỉ có người có nhãn lực sắc bén nhất, mới có thể thấy trong lằn chớp đỏ

đó phảng phất có đao quang mờ nhạt.

“Đinh” một tiếng, mọi động tác đột nhiên ngưng kết, vạn sự vạn vật giữa

mặt đất, trong phút giây đó, đều đã toàn bộ dừng hẳn.

Đao của Phó Hồng Tuyết đã chui vào vỏ.
Kiếm của Công tử Vũ chỉ cách yết hầu của hắn một phân, lại không đâm

tới, cả người y cũng đã đột nhiên cứng đơ ngưng kết.

Sau đó cái mặt nạ đồng trên mặt y từ từ xẻ làm hai, để lộ khuôn mặt y,

một khuôn mặt anh tuấn thanh tú, lại ngập tràn vẻ kinh hãi khủng bố.

Lại nghe “đinh” một tiếng, mặt nạ văng xuống đất, kiếm cũng rơi xuống

đất.

Con người đó chính là Yến Nam Phi.
Ánh lửa lập lòe không ngừng, trong đại điện lại bất động như phần mộ.
Yến Nam Phi chung quy cũng mở miệng, hỏi:
- Ngươi biết từ hồi nào?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Không lâu.
Yến Nam Phi hỏi:
- Lúc bạt đao đã biết là ta?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Phải.
Yến Nam Phi thốt:
- Cho nên ngươi đã có lòng tin tất thắng.
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Bởi vì trong tâm ta không động không loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.