THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 51

- Phải chăng là nàng ta?
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Nàng ta là ai?
Yến Nam Phi đáp:
- Minh Nguyệt Tâm.
Phó Hồng Tuyết lạnh lùng nói:
- Trên trời không có trăng, trăng sáng không có tâm, vậy Minh Nguyệt

Tâm là từ đâu mà tới?

Yến Nam Phi thở hắt ra, cười khổ sở:
- Ngươi lầm rồi, ta vốn dĩ cũng đã lầm, mãi đến giờ, ta mới biết trăng

sáng là có tâm.

Vô tâm chính là tầm xuân.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Minh Nguyệt Tâm là chủ nhân ở đây?
Yến Nam Phi gật gật đầu, y chưa kịp mở miệng thì bên ngoài đã vang

lên tiếng gõ cửa.

Từ cánh cửa đang khép hờ, một cô nương áo xuân mỏng manh, đôi má

ửng hồng, cặp mắt rất to, tay phải bưng một cặp lồng thức ăn, tay trái xách
một vò rượu hãy còn chưa mở đất niêm xuất hiện. Đôi mắt to lanh lợi ấy
nhìn chằm chằm vào Phó Hồng Tuyết một lúc rất lâu, bỗng nhiên hỏi:

- Ngài chính là vị khách quý mà cô nương nhà chúng tôi đã nói?
Phó Hồng Tuyết không hiểu, đến Yến Nam Phi cũng không hiểu.
Tiểu cô nương lại nói:
- Cô nương nhà chúng tôi nói có khách quý hạ cố, đặc biệt kêu tôi chuẩn

bị rượu và thức ăn, nhưng ngài xem ra một chút cũng không giống là khách
quý.

Nàng ta xem ra đến nhìn cũng không muốn nhìn Phó Hồng Tuyết một

lần nữa, miệng thì vẫn nói, người thì đã quay sang thu dọn bàn, bày chén
đũa. Người lúc nãy quả nhiên chính là Minh Nguyệt Tâm.

Hắc y lão nhân vốn định đâm chết Yến Nam Phi trong bóng tối hẳn đã bị

nàng giết, nhưng nàng lại không lộ diện. Lý do có thể chính là muốn để
Phó Hồng Tuyết phải lên căn lầu nhỏ này chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.