THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 95

Đỗ Lôi bỗng chồm người tới, lạnh lùng nói:
- Ta chỉ hy vọng lũ ngươi hiểu rõ một chuyện.
Chim Công đang lắng nghe, Ngón Cái cũng đang lắng nghe.
Đỗ Lôi nói:
- Trận quyết đấu này giữa ta và hắn, hai người bọn ta bất luận là ai thắng

ai bại với kẻ khác cũng hoàn toàn không có quan hệ gì.

Ngón Cái đột nhiên hỏi:
- Với công tử cũng hoàn toàn không có quan hệ sao?
Tay đang cầm đao của Đỗ Lôi bỗng nhiên siết chặt lại.
Ngón Cái nói:
- Nếu như ngươi vẫn còn chưa quên công tử, thì chí ít cũng nên làm một

chuyện.

Đỗ Lôi nhịn không nổi, hỏi:
- Chuyện gì?
Ngón Cái đáp:
- Để hắn đợi, đợi lâu một chút, đợi đền khi hắn lòng rối bời ngươi hãy đi.
Hắn mỉm cười, lại nói:
- Trận đấu này ngươi là thắng là bại, là sống là chết, bọn ta không quan

tâm, nhưng bọn ta cũng không muốn đi lượm xác cho ngươi đâu.

Giữa trưa. Nghê gia phế viên.
Nắng đang chiếu trên đỉnh của ngôi đình sáu góc, ngoài đình có một

người, một thanh đao!

Thanh đao đen sì!
Phó Hồng Tuyết chầm chậm đi qua con đường nhỏ đã bị cỏ dại phủ kín,

tay càng siết chặt thanh đao.

Màu sơn son trên lan can tuy đã bị tróc ra từng mảng, nhưng ngọn tháp ở

giữa đám cây cối hoa lá vẫn chưa bị sụp xuống, dưới ánh nắng xem ra vẫn
rực rỡ như xưa.

Nơi đây đương nhiên cũng từng có một khoảng thời gian huy hoàng của

nó, bây giờ sao lại đổ nát thê lương như vậy?

Một đôi chim yến từ nơi xa bay tới đậu trên cành bạch dương phía ngoài

ngôi đình sáu góc, dường như chúng vẫn đang tìm kiếm những mộng đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.