sự phát triển của con qua từng ngày. Đối với con đây cũng sẽ là một kỷ vật hết sức quý giá,
giúp ích cả khi con lớn lên và có gia đình riêng.
Để tạo cho con hứng thú viết văn, tôi khuyến khích con viết thư cho bạn bè. Thường thì
trẻ con ở trường hay chán ghét với việc viết văn, là vì chúng nghĩ đó chỉ là việc học tập.
Nhưng nếu được viết một bức thư thực sự, trẻ sẽ rất cố gắng. Ngoài ra, tôi còn cho bé tham
gia các cuộc thi viết trên báo. Winifred 5 tuổi đã nhận được cả huy chương vàng và bạc khi
viết cho tờ Saint Nicholas.
VI.
Để việc dạy và học trở nên hấp dẫn, tôi cũng áp dụng phương pháp giáo dục giống như
của Witte cha. Hàng ngày tôi cùng con đi dạo ngoài cánh đồng và nói với con những câu
chuyện thú vị về thực vật, động vật, hóa học, vật lý, địa lý, thiên văn. Chúng tôi cùng nhau
ngắt những bông hoa, ngọn cỏ để “giải phẫu”, đập vỡ một viên đá để quan sát, xem xét tổ
chim, ngắm nghía những con sâu nhỏ… Winifred ban đầu rất sợ sâu xanh, nhưng sau khi
nghe tôi giải thích là sâu xanh khi lớn sẽ trở thành những con bướm xinh đẹp thì bé ko sợ
nữa. Và tôi kể cho bé nghe về các loài ong và bướm, bé rất thích thú, sau đó tự mình nghiên
cứu và viết ra rất nhiều chuyện về đời sống của chúng. Winifred còn tìm hiểu cả về bọ cánh
cứng. Bé nói với tôi là có hơn 150 nghìn loại, và bé có ý định sẽ tự mình tìm ra 1 loại mới. Vì
thế bé đọc rất nhiều sách, vào mùa đông bọ cánh cứng không xuất hiện, bé lại đến Sở nghiên
cứu Carnegie để xem các tiêu bản của chúng.Bảo tàng của Sở nghiên cứu Carnegie với chúng
tôi rất có ích. Hàng tuần tôi đều đưa con tới đó. Ở đây ngoài động thực vật chúng tôi còn có
thể tìm hiểu về phong tục tập quán, trang phục, đồ dùng của nhiều thời đại.
Bên cạnh đó, chúng tôi cũng có thể ngắm hoặc phác thảo lại những bức danh họa hay
các tác phẩm điêu khắc nổi tiếng.Có nhiều bà mẹ rất khổ sở vì sự quậy phá của con, đó chính
là vì chúng quá dư thừa sức lực không biết sử dụng vào việc gì. Nếu được gần gũi khám phá
thiên nhiên, chắc hẳn trẻ sẽ không còn thừa hơi quậy phá nữa. Không những thế, càng gần gũi
với thiên nhiên, tâm hồn con người càng trở nên hướng thiện. Thế nên xã hội ngày xưa hầu
như không có người xấu.Trẻ được tiếp xúc với thiên nhiên thì không chỉ thể chất mà cả tinh
thần cũng đều khỏe khoắn. Trẻ sống ở thành phố nhiều khi do không được hít thở bầu không
khí trong lành nên tính tình hay cáu kỉnh, khó chiều. Vì vậy tôi nghĩ, nếu kinh phí sử dụng để