THIÊN THẦN - Trang 147

có thấy thế không?
- Đúng, đúng thế, cô nhận xét đúng đấy, Rosie đáp. Tính tình cô gái cũng
giống hệt anh ấy: xởi lởi, vui vẻ. Và đầy nghị lực, rất giống anh ấy.
- Đúng. - Collie đáp rồi im lặng một lát mới nói tiếp. Chị thật tốt khi cứ gởi
tiền cho cô ấy hàng tháng như thế, để trả công cho cô ấy đã làm việc cho
chị. Không cần phải làm thế chị Rosie à, không cần phải thế, cô ấy sung
sướng khi được làm cho chị để học nghề tạo mẫu của chị. Mà chị cũng
không nên cứ gởi tiền mãi mãi cho em nữa. Chị thật tốt, nhưng em xoay xở
được với những gì Claude để lại cho em, thật đấy.
- Tôi muốn làm thế, Collie à, tôi muốn cô sống thoải mái hơn nếu có thể
được. Có Chúa chứng giám, coi sóc điều hành tòa lâu đài này tốn kém rất
nhiều tiền bạc của bố cô, và tính ra mỗi ngày số lợi tức còn lại cho bố và
cho cô chẳng có bao nhiêu. Cho nên cứ để tôi giúp được chừng nào hay
chừng ấy. Lạy Chúa, nào tôi có cho cô hay Yvonne nhiều nhặn gì đâu. Chỉ
chút đỉnh thôi.
- Chị thật quá tốt với chúng tôi, tốt như một thiên thần. - Collie thì thầm
nói, vừa quay mắt nhìn đi chỗ khác vì bỗng nước mắt dâng đầy lên mi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.