THIÊN THẦN - Trang 166

Barbara Taylor Bradford

Thiên Thần

Dịch giả: Văn Hòa - Kim Thùy

Chương 19

Sau khi đã tắm rửa, trang điểm một hồi lâu, Rosie mặc chiếc áo len đỏ nàng
thích nhất để xuống ăn tối. Nàng mở túi lấy ra cái hộp mũ, rồi bước ra khỏi
căn hộ có nhiều phòng. Nàng đi dọc theo hành lang trải thảm, dừng lại
trước phòng ngủ của Lisette, gõ cửa nói lớn "Mợ Rosie đây”, rồi bước vào
phòng.

Yvonne đang quỳ trên nền nhà cài nút sau chiếc áo dài cho Lisette, chiếc áo
nhung nâu, cô ngước mắt nhìn lên:
- Xin chào chị Rosie. Chúng tôi định đi tìm chị đây.
- Tìm làm quái gì? - Rosie cười đáp, nàng đi qua căn phòng, thu cái hộp
đựng mũ phía sau lưng để Lisette không thấy được. - Mọi người đều xuống
dưới ăn cơm mà.
- Nhưng bọn cháu phải chờ má - Lisette đáp, mặt nhăn nhó ra vẻ lo âu. Bọn
cháu không thể xuống dưới nhà mà không có má cháu. Không lâu đâu, mợ
Rosie à, má cháu đang thay áo và chải tóc.
- Tất nhiên là chúng ta phải đợi rồi, cưng à - Rosie đáp. - Mợ không nghĩ
chuyện xuống dưới nhà mà không có má cháu. - Nàng cười với cô bé rồi
nghiêng người tới trước. - Cưng này, mợ có món quà tặng cháu đây.
Cô bé tươi cười, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt tròn trịa như thiên thần,
cặp mắt nâu xám long lanh trông giống mắt của ông ngoại. Cặp mắt mở to
vì kích thích và mừng rỡ, cô bé reo lên:
- Quà gì? Quà gì thế? Ồ mợ, nói cho cháu nghe đi.
- Mợ cho cháu đoán ba lần.
- Mợ mua ở Mỹ phải không?
Rosie gật đầu.
- Một cái mũ! Chắc là cái mũ.
- Lạy Chúa tôi, làm sao cháu đoán tài thế? Cháu thật là thông minh! - Rosie

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.