THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 63

Jake. Em không tin về một âm mưu nào đó, nhưng em cũng không tin là nó
đã chết theo cái kiểu người ta tuyên bố.

Jake uống một ngụm cà–phê và ngắm nghía mặt tôi, như muốn tìm

một thứ mà tôi đang che giấu .

– Thôi, kể cho anh nghe toàn bộ câu chuyện đi.

Vậy là tôi kể cho anh nghe từ bước đầu tiên. Tôi bắt đầu từ cú điện

thoại của DeWayne vào buổi sáng ngày chủ nhật, rồi tôi kể chi tiết hơn về
cuộc viếng thăm của tôi trong căn hộ của Terrence và kết thúc bằng trận cãi
cọ ẩu đã trong buổi lễ mai táng.

– Anh cũng biết rất rõ như em, cảnh sát luôn luôn coi nhẹ cái chết của

một thanh niên người da đen. Nói thật ra là bọn họ chẳng mảy may quan
tâm. Họ dán cho cái chết của Terrence một cái nhãn dễ chịu nhất mà họ có
được, để họ lại có thể xoay sang với những việc khác.

– Cũng có lẽ cậu ta chỉ là một tên nghiện thuốc phiện và bây giờ đã

sạch thuốc?

– Không có chuyện "đã nghiện và bây giờ sạch sẽ đâu." Căn phòng

của nó quá bình thường, Jake. Những món thức ăn quá tử tế, những cái bao
cao su quá mới, những bông hoa quả tươi. Ba tờ 100 USD còn mới tinh.
Anh đã bao giờ nghe kể về một tay nghiện thuốc phiện hoặc đã từng nhìn
thấy một tay nghiện thuốc phiện giữ được 10 USD trong mười phút bên
mình chưa? Và tại sao anh lại gọi Gerard là một thằng khùng? – Tôi hỏi
nhanh, để phòng mình quên mất chuyện này.

– Anh nói thế sao?

– Anh biết mà. Tự nhiên anh làm sao vậy? – Jake có một trí nhớ huyền

thoại, chi tiết và sắc sảo hầu như một chiếc máy ảnh vậy và anh luôn bị trêu
chọc vì trí nhớ đó. Nếu một khi anh đã biết một cái gì, chắc chắn không bao
giờ anh quên.

– Chuyện này nằm trong nghĩa vụ im lặng của một luật sư. Mà ngoài

ra nó không phải là thân chủ của anh. Một bạn đồng nghiệp cùng văn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.