THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 83

một thoáng, rồi sau đó trao cho anh câu trả lời thuần thục mà tôi luôn giơ ra
với bản thân mình: Nó có bao chứa một chút sự thật, thế nhưng nó không
phải là toàn bộ sự thật, bởi bản thân tôi cũng chưa biết được toàn bộ sự thật
đó.

– Chủ yếu vì thiếu kinh nghiệm, – tôi trả lời. – Và vì đang buồn chán.

Thế rồi tôi ngả người ra phía sau, có lẽ được níu kéo dịu dàng bởi món

rượu sâm banh và một không khí riêng tư dai dẳng, một không khí vừa
khiến ta bối rối vừa tuyệt đối quyến rũ. Tôi kể cho anh nghe về Johnny, kể
rằng anh trai tôi đã tự tử và tôi không thể hiểu được chuyện ấy, kể cả ngày
đó lẫn bây giờ. Tôi kể cho anh nghe về những tháng đầu tiên sau cái chết
của Johnny và rằng con người ta vì buồn tiếc, vì sợ hãi có thể làm những
thứ mà sau này sẽ hối hận. Anh nghe tôi, chắc chắn cũng bị thu hút bởi câu
chuyện của tôi như câu chuyện của anh vừa thu hút tôi.

– Chúng ta giống nhau ở phần nào hoàn cảnh phải không? – Anh nói

sau một hồi im lặng. – Và anh cũng sợ em y như em sợ anh. Vậy là hai ta
huề.

Vì một nguyên nhân nào đó, tôi không nghi ngờ tính trung thực trong

câu nói này.

Anh kéo gương mặt tôi lại gần và hôn tôi, ban đầu còn rụt rè, một nụ

hôn như muốn nài xin sự cho phép, nó dịu dàng phủ xuống làn môi tôi, để
rồi tách chúng ra với một vẻ thèm muốn thoạt đầu khiến tôi kinh hãi, nhưng
rồi thúc cho sự đòi hỏi trong tôi thức dậy. Làn môi anh dịu dàng chuyển
qua cổ, qua cằm, như đang nhấm nháp một món tráng miệng lạ kỳ.

– Chờ đã, – tôi yêu cầu và ngồi thẳng lên, trong một thoáng bối rối.

– Tại sao? – Anh hỏi.

Tôi chần chừ, gắng kiếm cho ra một nguyên nhân, nhưng sao đầu tôi

trống rỗng và thân thể tôi tràn ngập những cảm xúc đã từ lâu lắm tôi không
cho phép mình có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.