THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 481

Caine chỉ đơn giản là đứng đó, mỉm cười với cô. Cô nhìn thấy những

giọt nước mắt trong mắt anh, biết rằng chính mắt cô cũng đang mờ lệ. Lyon
trông cũng kinh ngạc như là Richards. “Jade … làm thế nào …”

Cô vẫn nhìn Caine khi đưa ra câu trả lời. “Họ đã khoá tôi lại.”

Phải mất cả phút trôi qua trước khi có người phản ứng lại. Lyon là

người đầu tiên cười phá lên. “Chúng đã khoá cô ấy lại.” Anh nói với Caine.

Jade vẫn còn mỉm cười cho đến khi Caine bước về phía cô. Khi anh giơ

tay ra chạm vào má cô, cô liền khóc oà lên và chạy ào lên cầu thang.

Cô rẽ vào gian phòng ngủ đầu tiên, đóng sầm cửa lại phía sau lưng, rồi

quăng mình lên giường. Caine đã ở ngay phía sau cô, anh kéo cô vào trong
vòng tay. “Tình yêu của anh, tất cả mọi chuyện đã qua rồi.” Anh thì thầm.

“Em đã không rời bỏ anh. Em đã ở ngay tại đây cho đến khi chúng xông

vào và lôi em đi. Em đã không phá vỡ lời hứa.”

“Hush, Jade. Anh không bao giờ nghĩ là …”

“Caine, em quá hoảng sợ.” Cô rền rĩ trên ngực anh.

“Anh cũng thế.” Anh thì thầm, rồi siết cô thật chặt và nói. “Khi Cyril

nói với anh rằng … Anh đã nghĩ rằng em đã … Ôi, Chúa ơi, đúng thế, chết
tiệt thật, anh đã vô cùng hoảng sợ.”

Cô chùi mặt vào áo choàng của anh rồi nói. “Anh không được nói ‘chết

tiệt’ nữa. Chúng ta không bao giờ được sử dụng những từ ngữ báng bổ nữa,
Caine. Em đã hứa với Chúa rồi.”

Nụ cười của anh đầy vẻ dịu dàng. “Anh hiểu.”

“Em sẽ hứa bất cứ điều gì để giữ cho anh được an toàn.” Cô thì thầm.

“Em rất cần anh, Caine.”

“Anh cũng cần em, tình yêu của anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.