THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 131

thấy nó cũng có lý.
“Ồ”. Đã nói đến vậy rồi, tôi cũng không thể giả như không biết gì hoặc cố
gắng bào chữa cho Đạm Ngọc. Tôi nói:
- Tôi biết phải làm thế nào rồi.
Nói câu này, tôi chợt nhớ đến bản hợp đồng dưới đáy tủ. Ba triệu! Thế
nhưng điều đó cũng chỉ thoảng qua chốc lát. Cảm giác vui sướng của người
đánh bạc thắng cuộc trào dâng trong tôi.
Hình như trong lòng mỗi người đều có một cái bệnh “bắt cá hai tay”. Ai
cũng muốn cả tiền lẫn tình. Người đẹp và ba triệu, cái gì cũng có sức hấp
dẫn mê hồn của nó cả. Tôi vốn đau đầu đắn đo không biết chọn bên nào.
Giờ thì tốt rồi. Người ta đã loại bỏ giúp tôi một cái, vậy thì tôi đành phải
yên tâm sung sướng mà đón nhận Đạm Ngọc thôi. Mà Đạm Ngọc thì cũng
làm gì còn lựa chọn nào khác ngoài việc vui vẻ chấp nhận nữa.
Thế nên cái chọn lựa còn lại này, cái đáp án duy nhất này làm lòng tôi tràn
ngập niềm vui sướng to lớn.
Lúc này, anh chàng thư ký Lý Bân đứng bên cạnh bỗng lên tiếng:
- Luật sư Hà đừng vội nói từ chối ngay, đợi thêm một thời gian nữa đã. Tôi
vẫn thấy cô gái này thệt rất linh hoạt khôn ngoan. Còn ngài thì sao ạ?
- Ừ.
Tào Lợi Hồng nghĩ ngợi rồi gật đầu, xem ra ông ta vẫn còn chút lưu luyến
đối với Đạm Ngọc.
Chỉ mội lời thôi làm những xúc cảm đang bừng bừng trong tôi thoáng chốc
tụt ngay xuống, cảm xúc khó chịu này rất lâu sau vẫn ko thể xua tan đi
được.
Tôi nhìn Lý Bân – con người vừa khom lưng cúi đầu xong đã lại nghiêm
túc đứng thẳng lại được ngay, tự hỏi vì sao anh ta lại nói giúp cho Đạm
Ngọc.
Lúc tôi vội vàng chạy về đến nhà, Đạm Ngọc đã đang ung dung tự đắc ngồi
xếp bằng trên đi văng xem tivi rồi. Nàng mặc áo len và quần Jeans, tùy tiện
buộc túm mái tóc theo kiểu đuôi ngựa. Bên bậu cửa, đôi giày cao gót của
nàng quăng mỗi nơi một chiếc.
Thấy tôi về, nàng tinh nghịch lấy ngón tay chỉ chỉ vào nhà bếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.