THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 164

cả nam lẫn nữ chừng mười mấy người, tất cả đều há hốc miệng nhìn nàng
Đạm Ngọc vừa bước vào.
- Đây, đây là bạn gái tao!
Tiểu Nhiễm trừng mắt nhìn cô gái ngồi trong cùng, đặc biệt hai chữ “bạn
gái” được thốt ra với âm sắc vừa nặng nề vừa hần hận.
- Cô ấy tên là Nhậm Đạm Ngọc, người Trùng Khánh, vượt đường xa đến
Thượng Hải thăm tao đấy!
- Wow! Tình cảm hai người tốt quá nhỉ!
- Chị dâu quả là mỹ nhân!
- Ngưỡng mộ chết đi được! họ Tào có cô vợ xinh thế này mà bây giờ mới
đưa đến giới thiệu với anh em, thật là chả có nghĩa khí gì cả!

Cả đám người say mê ngợi ca, nịnh bợ. Tiểu Nhiễm chọn một chỗ, đắc ý
ngồi xuống, kéo tay Đạm Ngọc để nàng ngồi xuống bên cạnh.
Cả bọn tiếp tục uống rượu, tìm đủ mọi lý do trên trời dưới đất ra sức chuốc
cho Tiểu Nhiễm và Đạm Ngọc.
Tiểu Nhiễm đang nở mày nở mặt, thấy lý do nào cũng hợp lý cả, chẳng từ
chối ly nào:
- Vợ tao không biết uống rượu! Để tao uống giúp cô ấy!
Những chén rượu phần Đạm Ngọc, cậu ta cũng ga lăng giành phần uống
thế. Trong tiếng ca ngợi “tửu lượng tuyệt hào” của cả đám, Tiểu Nhiễm
cười to đắc ý đến quên cả chăm chút hình tượng.
Đạm Ngọc khẽ nhìn quanh bốn phía, phát hiện ra cả đám đều là lũ nhóc
con tập tành làm người lớn, có đứa thậm chí vẫn còn mặc áo đồng phục.
Mấy đứa con gái nhiều nhất là mười tám tuổi, trang điểm như trong truyện
tranh manga Nhật Bản, bắt chước bộ điệu Kawaii, tranh giành micro để gào
lên những bài kiểu Cổ tích hoặc Lần đầu tiên của Quang Lương.
Lũ con trai thì uống rượu, hút thuốc, nhưng không giống như đám lưu
manh cấp thấp, chúng chỉ nói liên tục với ngữ khí hoặc nhanh hoặc chậm
hoặc kích động, kể lể đứa nào đã có công giúp đỡ đứa nào. Rồi cả bọn
không hẹn mà gặp, anh em cùng nâng cốc, cạn ly, trăm phần trăm!
- Tửu lượng tuyệt hảo!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.