THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 163

Đến trước mặt Tiểu Nhiễm, cậu ta nhìn Đạm Ngọc một cái, khoanh tay kêu
ca:
- Xem cô ướt hết rồi kìa! Mặt toàn là nước, mau lau đi!
Đạm Ngọc lôi giấy ăn từ trong túi ra, lau nước đẫm trên mặt – nhàn nhạt là
nước mưa, mằn mặn là nước mắt.
- Cô cũng thật là, tôi bảo cô đến thì gọi điện thoại, tôi sẽ ra đón. Cô chả
thèm gọi lấy một lần! May là tôi đoán cô cũng sắp đến rồi nên ra xem sao.
Tiểu Nhiễm càu nhàu mãi, nhìn Đạm Ngọc dùng giấy ăn õng ẹo lau nước
trên mặt, liền sốt ruột quát:
- Trời, cô thế này thì lau kiểu gì! Đầu tóc toàn nước, lau khô mặt rồi, nước
từ trên đầu chảy xuống lại ướt còn đâu! Đi, tôi đưa cô đi mua khăn mặt, lau
khô tóc rồi hãy vào!
Đạm Ngọc bỗng thấy ấm lòng, hóa ra thằng nhóc này cũng biết chăm sóc
phụ nữ ra phết.
- Tôi gọi cô đến là bởi vì cần cô giúp! Con bồ tôi đá tôi hồi trước thật khốn
nạn đến không biết xấu hổ là gì. Tự nhiên bây giờ nó lại cặp với một thằng
bạn tôi, ngang nhiên ôm ấp thằng ấy ngay trước mặt tôi.
Tuy là chính tôi bỏ nó, nhưng cứ nhìn là phát điên lên được!
Tiểu Nhiễm dùng lực chứng minh cái “sự thật” đau lòng ấy:
- Mấy thằng anh em trong nhóm hỏi tôi có phải dạo này không có đứa nào
phải không. Tất nhiên tôi trả lời là làm gì có chuyện ấy. Rồi tôi chỉ con đĩ
ấy mà nói, bồ của bố mày còn đẹp hơn nó mười lần ấy chứ! Nhưng không
ngờ chúng nó nhao nhao lên, đòi tôi đưa đến ra mắt. tôi nghĩ mãi, thấy chỉ
có cô là hợp hơn cả. Đạm Ngọc, cô nhất định phải giúp tôi! Không thì tôi
mất mặt lắm!
Tiểu Nhiễm ba hoa một hồi.
Đạm Ngọc nhìn cậu ta, nghĩ không biết thằng nhóc này bao giờ mới thành
người lớn được!
- Thế nên cô lau tóc nhanh lên! Trang điểm cho xinh đẹp một tí! Giúp tôi
giữ thể diện một chút!

Sau đó, Tiểu Nhiễm đưa Đạm Ngọc vào phòng hát cả bọn đã bao, bên trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.