THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 62

tay tôi cứ vô tình vầy vò khuôn mặt.
Đạm Ngọc đứng dậy và đi vào bếp, loay hoay một lúc rồi bước ra với một
chiếc khăn mặt ướt trên tay:
- Nào, lau mặt đi, sau này chúng ta phải thường xuyên quan tâm đến nhau
hơn mới được.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn nàng, trên khuôn mặt trẻ trung tươi xinh, đằng sau
vẻ quan tâm ấy hình như nàng đang giấu môt nụ cười.
Tôi ngoan ngoãn đón lấy chiếc khăn trên tay nàng, lau mặt rồi tiện tay vứt
luôn trên chiếc bàn nước bên cạnh.
- Tôi nhớ hình như khách sạn Gia Thụy cũng dùng loại khăn này thì phải. -
Không ngờ lúc này mà cô nàng còn lôi được ra cái giọng chọc cười châm
biếm ấy, nhẹ nhàng mà đâm tôi một phát rõ đau.
Khăn mặt này là lần trước tôi lấy ở phong Lý San về.
Chả lẽ số Hà Duy tôi chỉ được hưởng có độc một vị chua cay đó hay sao?
Tôi nhìn Đạm Ngọc. Nàng chớp mắt, nụ cười không biết là có ý tốt hay xấu
nữa.
Loại đàn bà này có lấy về cũng chỉ làm hư con trai tôi thôi, không có lại
càng hay! Tôi tự an ủi.
- Đi thôi! Tôi đưa cô về. - Tôi uể oải đứng dậy.
Đạm Ngọc lúc đó giống hệt một đứa trẻ biết nghe lời, ngoan ngoãn nói:
"Được rồi" và cúi xuống xỏ giày.
Lúc nàng cúi xuống, cổ áo nàng trễ xuống và tôi vô tình nhìn thấy cái rãnh
mê hồn trên khuôn ngực trắng muốt của nàng. Nhớ lại tiếng "Được rồi" của
nàng lúc nãy, bộ dạng rất ngoan ngoãn, lòng tôi lại thấy chút gì cay cay.
Đi ra khỏi cửa nhà.
Đạm Ngọc đi đằng sau tôi, cũng chẳng nói năng gì. Hành lang dài vắng
ngắt, chỉ nghe tiếng giày cao gót va trên sàn từng âm thanh trong trẻo mê
hồn.
- Đôi giày này cọ sát chân kinh quá, chắc tôi phải mua đôi khác thôi. - Đạm
Ngọc tinh nghịch nói.
Chẳng biết người nói cố ý hay vô tình, nhưng người nghe lại cứ cho là cố ý.
Tôi đi đằng trước, chẳng biết đáp lại thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.