THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 65

thái độ dửng dưng, nhìn đông nhìn tây với vẻ vô cảm… Thế thì khung cảnh
rực rỡ kia, những đồ trang hoàng lộng lẫy kia là làm cho ai xem? Đều là giả
vờ, đều là lừa dối cả.
Đêm ba mươi Tết, năm nào cũng thất vọng, nhưng rồi năm nào cũng vẫn
chờ đợi. Đã thành một thói quen, cũng máy móc như con người phải ăn
phải ngủ mà thôi.
Xã hội càng văn minh thì lại càng giả dối.
Kiểu như quán cà phê này, ngoài hai chiếc đèn lồng đỏ treo thêm ngoài cửa,
còn lại trang hoàng cũng chả có gì đặc biệt, cái vẻ hoài cổ đơn điệu ngày
thường vẫn không hề bị xoá đi.
Một lúc không lâu sau, Hà Duy cũng một cậu con trai đi tới.
Đạm Ngọc gật đầu tỏ ý chào.
Hà Duy đưa cậu trai vào ngồi ghế đối diện với Đạm Ngọc, bắt đầu lần lượt
giới thiệu:
- Đây là cô Nhậm Đạm Ngọc.
Đạm Ngọc đứng dậy bắt tay cậu trai, miệng nở nụ cười thân thiện.
- Còn đây là Tiểu Nhiễm.
Đạm Ngọc chào Tiểu Nhiễm, cậu ta chỉ lịch sự gật đầu chứ không nói gì cả.
Tiểu Nhiễm mặc đồ thể thao, một bên vai đeo chiếc ba lô màu vàng chanh,
trông chẳng khác mấy so với sinh viên cùng trường Đạm Ngọc. Cậu ta vừa
có cái vẻ thẹn thùng của sinh viên năm nhất, lại cũng mang nét rụt rè đặc
trưng của một cậu học sinh nhỏ tuổi.
Im lặng khác thường.
Hà Duy bắt đầu tỏ ra nhiệt tình, bạo dạn hơn, giới thiệu Tiểu Nhiễm là sinh
viên năm thứ nhất của một đại học ở Thượng Hải, lại còn được học bổng
nữa.
Đạm Ngọc tỏ vẻ thán phục “ồ” lên một tiếng rồi nói:
- Thật không?! Học bổng ở trường đại học là khó lắm! Cậu giỏi quá!
- Đơn giản ấy mà. – Tiểu Nhiễm nhún vai nói nhẹ nhàng.
- Ha ha, tôi thì thấy khó kinh khủng, tôi rất hâm mộ những học sinh được
học bổng… chắc là tại tôi ngốc quá!
Đạm Ngọc nói đến đây liền thè lưỡi nghịch ngợm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.