THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 93

Ðạm Ngọc không chú ý lắm, viết trả lời cậu ta mấy lời khuyên đại loại như
nếu đã yêu thì nên tin nhau.
“Mẹ nó chứ! Bậc đại trượng phu sá gì mấy thứ lẻ tả! Tôi nhất định bỏ
nó!...” Từ những lời lẽ trong tin nhắn, có thể thấy Tiểu Nhiễm đang trong
trạng thái kích động. Thế nên cậu ta nói những gì Ðạm Ngọc cũng không
để tâm lắm, kể cả việc cậu ta nói sẽ đến khách sạn đón nàng.
Hai mươi phút sau điện thoại đổ chuông.
- A lô! Nhậm Ðạm Ngọc à? Tôi đang ở dưới nhà. Ba phút nữa cô xuống
được không? Không thì nói số phòng, tôi sẽ lên! – Tiểu Nhiễm hét lên
trong điện thoại.
- Ơ! A!
Ðạm Ngọc lúc này mới giật nảy mình, nháo nhào từ đầu phòng đến cuối
phòng.
- A cái gì mà a? – Ðối phương tỏ vẻ không vui – Vậy tôi lên nhé?
- Tôi xuống! Tôi xuông! Ba phút!
Ðạm Ngọc nói vội rồi cúp điện thoại.
Hít một hơi thật sâu, nhét chiếc kẹo cao su thơm vào miệng và căn phòng
bắt đầu hứng chịu một trận gió lốc quét hết tứ phía.
Rửa qua mặt mũi, cào vội vài nhát lược, thay quần áo, đi ra cửa, miệng nhổ
vội kẹo cao su, chân xỏ đôi giày Tiểu Nhiễm mua cho lần trước, thật thoải
máu đi trên đường với vẻ thanh xuân tươi mát.
Ba phút sau, nàng đã thanh thoát tuyệt vời xuất hiện trước mặt anh chàng
Tiểu Nhiễm.
Tiểu Nhiễm gặp lại Ðạm Ngọc, thấy nàng vẫn xinh đẹp thuần khiết như thế.
Cậu chàng bất giác quay mặt đi phía khác không dám nhìn nàng, những
ngang ngược và hài hước đã biểu diễn trong điện thoại dường như bay đâu
mất hết chẳng còn mảy may.
- Chưa ăn tối chứ hả? – Tiểu Nhiễm hỏi.
- Ừ.
Ðạm Ngọc gật gật đầu, bỗng vô tình nhìn thấy Hà Duy đang sải những
bước dài rẽ qua con ngõ trước mặt bước đến.
Hà Duy nhìn thấy Ðạm Ngọc đang đứng trước cổng khách sạn, vui mừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.