THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 95

Phim đã bắt đầu chiếu.
Tiểu Nhiễm có vẻ chẳng chú ý gì, lúc thì liếc qua màn hình, lúc lại lôi điện
thoại ra xem.
Ðạm Ngọc thì ngược lại, nàng hoàn toàn tập trung chú ý lên những tình tiết
bộ phim, hai tay nắm chặt lưng ghế đằng trước, những khớp xương ngón
tay bị nắm chặt đến trắng bệch. Những biểu cảm trên khuôn mặt nàng biến
đổi theo tình tiết phim, lúc thì vui sướng lúc lại căng thẳng.
Thật ra cả hai đều đã xem Vô gian đạo rồi.
Ðúng lúc đó, điện thoại của Ðạm Ngọc reo chuông, hóa ra là Hà duy gọi.
Nàng tắt đi không nghe, rồi điều chỉnh điện thoại thành chế độ rung.
“Em đang ở đâu đấy? Gọi lại cho anh!” Hà Duy lại nhắn tin.
“Em đang ngồi cùng Tiểu Nhiễm”. Ðạm Ngọc nhân lúc vào nhà vệ sinh
nhắn lại.
Lúc quay lại chỗ ngồi gặp Tiểu Nhiễm, nàng đã lấy lại được khuôn mặt
tươi tắn bình thường.
Lúc bộ phim lên tới cao trào, đôi mắt của Ðạm Ngọc cũng cùng lúc đẫm lệ.
Bước ra khỏi rạp, Ðạm Ngọc vừa lau nước mắt vừa không ngừng nói:
“Cảm động quá, buồn quá!” Ánh đèn đường hắt vào khuôn mặt xinh đẹp
của nàng làm tăng tối đa hiệu quả hình ảnh cho những giọt nước mắt, khiến
chúng trở nên vừa đáng thương vừa diễm lệ không thể tả.
Tiểu Nhiễm nhìn nàng một cái, không nói năng gì. Cậu ta ngồi phịch xuống
bên vệ đường, thở ra một hơi nặng nề, úp mặt vào hai lòng bàn tay làm mọi
người qua đường đều ngạc nhiên ngoái nhìn.
- Cậu… sao thế?
Ðạm Ngọc lặng người, quỳ xuống bên cạnh cậu ta, rụt rè hỏi.
- Xì!
Tiểu Nhiễm ngẩng đầu lên, vẫy tay gọi Ðạm Ngọc, hít một hơi dài qua kẽ
răng rồi lại chầm chậm thở ra:
- Phù, chẳng sao cả.
Ðôi mắt Tiểu Nhiễm nhìn đăm đăm về phía xa, nơi có một tòa nhà cao
tầng, ánh đèn nê-ông tràn ngập.
Ðạm Ngọc thật không thể tưởng tượng được, một chàng trai còn đang ở lứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.