THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 96

tuổi hoa, sống trong giàu sang phú quý lại có thể mang khuôn mặt phiền
não đầy vẻ thương cảm nhường kia. Nàng không hỏi gì nữa, im lặng ngồi
kề bên cậu ta trên bậc thềm.
Hai người ngồi cùng nhau khiến ai nhìn vào cũng có thể tưởng đây là một
đôi thiếu niên trốn nhà đi tìm lãng mạn.
Cứ ngồi thế chừng nửa tiếng, Tiểu Nhiễm bỗng thở mạnh và đứng phắt dậy,
cúi xuống nói đúng một từ:
- Ði!
- Hả? Ði đâu?
- Ðừng hỏi nhiều, cứ đi với tôi là được rồi!
Ðạm Ngọc hoang mang không hiểu ra sao, đi cùng Tiểu Nhiễm đến bãi đổ
xe một khu nhà ở cao cấp. Tiểu Nhiễm dừng lại trước một chiếc xe kiểu xe
đua màu đỏ, mở cửa xe cho nàng bước vào.
- Vào đi!
- Ăn trộm xe à? - Ðạm Ngọc hỏi một cách hoang mang.
- Ðừng nói vớ vẩn!
Rồi cậu ta cũng bước lên, xoay chìa khóa khởi động. chiếc xe như một mũi
tên rời khỏi dây cung lao vút đi.
Khi ra tới đường cao tốc, tốc độ của chiếc xe không lúc nào dưới 180 km/h.
Ðạm Ngọc sợ hãi nắm chặt dây an toàn, hét lên the thé:
- Cậu làm gì thế? Chậm lại!
- Yên tâm, chưa đến 250 thì chưa bay được đâu!
Tiểu Nhiễm nắm chặt vô lăng, nói mà không hề thay đổi sắc mặt.
- Mình đi đâu đây?
- Ðua!
Tiểu Nhiễm trả lời, cài số, nhấn mạnh ga.
- Hả…?
Ðạm Ngọc thấy ruột gan bàn phổi đều lộn tùng phèo, nhắm chặt mắt nhưng
vẫn không nhịn được tiếng hét bật ra. Bên cạnh nàng, Tiểu Nhiễm cười, hét
lên như điên:
- Ha ha ha… ô hô hô… mẹ nó chứ! Bố mày đây không chấp mấy thứ lẻ tẻ!
Nửa giờ sau, chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại, Ðạm Ngọc ngồi đờ đẫn với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.