Dan Brown
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Chương 61
Đặc quánh chất lịch sử, bầu không khí trong điện Pantheon có vẻ lạnh lẽo và ẩm
ướt. Trên đầu họ, khoảng trần đồ sộ thoải rộng như thể không trọng lượng - với
vòm thoải dài tới 42 mét không có cột đỡ trần cung điện này còn rộng hơn cả
mái vòm của nhà thờ St. Peter. Như bao lần khác, Langdon thấy rờn rợn khi
bước vào căn phòng thênh thang này. Tại đây, kỹ thuật và nghệ thuật hoà quyện
vào nhau thật tuyệt vời. Từ trên cao, những tia nắng hoàng hôn đang chiếu
xuyên qua giếng trời hình tròn trứ danh. Oculus, Langdon thầm nghĩ, hang quỷ.
Họ đã vào đến nơi.
Langdon dõi mắt theo nhịp cuốn của trần nhà thoải dần xuống những mảng
tường rất nhiều cột, thoải xuống đến tận nền đá hoa cương dưới chân họ. Thấy
có tiếng nói chuyện rì rầm hoà lẫn với tiếng chân bước của các du khách,
Langdon đưa mắt nhìn một lượt khoảng hơn chục người khách du lịch đang tha
thẩn trong toà nhà chạng vạng tối. Hắn đã đến chưa nhỉ?
- Có vẻ khá yên ắng. - Vẫn cầm tay Langdon, Vittoria nhận xét.
Langdon gật đầu.
- Mộ của Raphael ở đâu?
Langdon cố xác định phương hướng. Anh đưa mắt nhìn khắp gian điện hình
tròn. Những ngôi mộ. Những bàn thờ. Những cây cột. Các hốc tường. Anh đưa
tay chỉ mộ phần được trang trí lộng lẫy bên tay trái.
- Tôi nghĩ mộ của Raphael nằm ở góc kia kìa.
Vittoria nhìn một lượt khắp gian phòng lớn.
- Tôi chả thấy có kẻ nào giống một tên sát thủ sắp hành quyết vị Hồng y Giáo
chủ ở đây cả! Hay chúng ta đi một vòng xem thế nào?
Langdon gật đầu.
- Trong điện này thì hắn chỉ có thể trốn ở một nơi duy nhất. Chúng ta nên kiểm
tra các hốc tường.
- Các hốc tường à?
- Đúng thế. - Langdon chỉ tay. - Các hốc xây lõm vào trong tường kia kìa.
Rải rác khắp căn phòng tròn, xen giữa những ngôi mộ là những hốc được xây
lõm vào trong tường. Dù không lớn lắm, nhưng những hốc này đủ để một người