THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ - Trang 394

hãi nhận ra âm thanh mà cô đang nghe thấy. Run rẩy, cô gái tiến về phía trước.
Nhìn thấy hình hài bất động trên sàn, Vittoria cảm thấy đất dưới chân như sụt
xuống. Không thấy vết máu chảy. Không có vết tích của ẩu đả. Chỉ duy nhất cái
đầu của ông chỉ huy… bị vặn ngược ra sau, 180 độ, thật đáng sợ. Vittoria cố gạt
khỏi tam trí hình ảnh người cha của cô nằm chết sóng soài trên sàn nhà.
Chiếc máy bộ đàm giắt ở thắt lưng của Olivetti đang nằm lên sàn đá. Vittoria tắt
điện thoại trên tay, máy bộ đàm cũng lập tức ngừng đổ chuông. Trong yên tĩnh,
Vittoria nghe thấy một âm thanh khác nữa. Tiếng thở, trong bóng tối, ngay sau
lưng.
Cô gái lập tức xoay người lại, giương súng lên, nhưng đã quá muộn. Hung thủ
đập mạnh khuỷu tay vào gáy cô gái, và Vittoria bị một luồng nhiệt truyền thẳng
từ đỉnh đầu đến tận bàn chân.
- Giờ thì cô em là của ta. - Một giọng nói cất lên.
Sau đó chỉ còn một màn đêm thăm thẳm.
Sát bức tường đối diện, trong giáo đường, Langdon đang cố giữ thăng bằng trên
lưng dựa của một cái ghế băng, cố vươn lên để với chiếc cọc. Cái cọc vẫn cao
hơn đầu anh gần 2 mét. Trong các nhà thờ, những cái cọc kiểu này thường được
bố trí khá cao để tránh va vào đầu mọi người. Các tu sĩ vẫn thường dùng một
loại thang gỗ gọi là piuòli để trèo lên chỗ cái cọc. Chắc chắn hung thủ cũng phải
dùng cái thang đó để treo nạn nhân lên cao thế kia. Khỉ thật, cái thang đó đâu
rồi nhỉ?
Langdon cúi xuống, nhìn quanh. Hình như anh vừa thoáng thấy cái
thang ở đâu đây. Chỗ nào cơ chứ? Sau giây lát, tim anh chùng hẳn xuống.
Langdon đã nhớ ra chỗ của cái thang. Anh quay lại nhìn ngọn lửa đang bốc cao.
Kia rồi, cái thang ở tít trên chóp, đang cháy rừng rực.
Tuyệt vọng, Langdon đứng nguyên tại chỗ, đưa mắt quan sát khắp nhà thờ, hi
vọng tìm được cái gì để với đến cái cọc. Lúc này, anh mới chợt nhận ra.
Vittoria đâu mất rồi? Chẳng thấy cô đâu cả. Hay Vittoria đi gọi người tới giúp?
Langdon gọi tên cô gái thật to. Không có tiếng đáp lại. Còn Olivetti đâu?
Có một tiếng rú đau đớn trên cao, và Langdon biết anh chẳng còn kịp làm gì
được nữa. Ngước nhìn lên, anh thấy nạn nhân đang bị thiêu sống từ từ. Và anh
chỉ còn nghĩ ra được một thứ.
Nước. Thật nhiều nước để dập lửa. Ít ra thì cũng không cho nó bốc cao thêm
nữa
.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.