THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ - Trang 585

Dan Brown

THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ

Chương 137

Đứng trên những bậc thang cao nhất của công trình Roman Coliseum, Vittoria
vừa cười vừa gọi:
- Robert, nhanh lên nào! Đáng ra em nên lấy chồng trẻ mới phải! - Nụ cười của
cô gái thật diệu kỳ.
Anh cố sức theo kịp Vittoria, nhưng hai chân nặng như đeo đá.
- Đợi đã nào, - anh van vỉ, - đợi anh với…
Có ai đang đấm thùm thùm trong đầu anh.
Robert Langdon giật mình thức giấc.
Tối.
Anh nằm yên trên chiếc giường mềm mại và êm ái, vẫn chưa nhận ra mình đang
ở đâu. Những chiếc gối lông ngỗng này thật to và thật êm. Một mùi thơm dịu
thoảng trong không khí. Cuối phòng, hai cánh cửa đôi bằng kính mở ra ban
công rộng rãi, và anh thấy gió đang đùa giỡn với những đám mây ánh lên màu
sáng bạc dưới ánh trăng. Langdon cố nhớ lại tại sao mình lại ở đây và… đây
đâu. Những sự kiện như siêu thực bắt đầu cuộn lên trong trí nhớ của anh…
Một giàn lửa thiêu bí hiểm… một thiên thần bỗng xuất hiện trước mắt đám
đông… bàn tay mềm mại của cô gái nắm lấy tay anh, và dắt anh đi vào đêm
tối… đưa tấm thân mệt mỏi và kiệt quệ của anh băng qua những con phố… dẫn
anh đến đây… đến căn phòng này… rồi khi anh đã mụ đi khi buồn ngủ lại đỡ
anh vào nhà tắm… đặt anh lên giường… và trông chừng anh khi anh ngủ say
như chết
.
Trong bóng tối, Langdon đã nhận ra chiếc giường thứ hai.
Chăn đệm nhàu nát, nhưng không có người. Tiếng nước chảy vọng ra từ một
căn phòng nào đó rất gần.
Nhìn chiếc giường của Vittoria, anh thấy những chữ viết hoa được thêu trên vỏ
gối: KHÁCH SẠN BERNINI. Langdon mỉm cười Vittoria đã lựa chọn thật khôn
ngoan. Khách sạn Bernini sang trọng và cổ kính trông xuống đài phun nước
Triton của Bernini… tìm khắp thành Rome cũng không thể thấy khách sạn nào
khác phù hợp hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.