THIẾT CỐC MÔN - Trang 131

Bạch Y thiếu nữ lấy lại sự bình tĩnh, mỉm cười trả lễ nói :
- Hai việc ấy, đối với tôi, vẫn như hai mà là một, nhưng các hạ cứ yên tâm,
đối với “Chu Tước Hoàn” tôi không có ý nhúng tay vào.
Vừa nói nàng vừa cất bước lần đến bên người Triệu Quỷ.
Văn Đồng vội vã đến trước ngăn lại cười nói :
- Khoan đã! Đối với người này tại hạ còn có mấy lời chưa hỏi hết, xin cô
nương đợi tí vậy.
Nói dứt chàng đi đến trước mặt Triệu Quỷ.
Yến Sơn đại hiệp lúc ấy đã lấy ra một phong thơ, trao cho Văn Đồng nói :
- Đây là phong mật thơ mà năm ấy lão phu đã nhận được, tôn giá xem
xong, sẽ hiểu là lão phu hành sự không phải vô cớ.
Hai tay run run, Văn Đồng rút lá thơ ra khỏi phong bì lật ra xem mới rõ
trong thơ ấy đã ghi những hành động sát nhân của Triệu Chấn Cương cùng
việc cướp đoạt “Chu Tước Hoàn” tường thuật tỉ mỉ như hình họ đã chính
mắt trông thấy, nhưng có một điều là dưới lá thơ không hề đề tên của ai cả,
không biết kẻ nào đã viết ra.
Văn Đồng xem qua lại mấy lượt, rồi đi đến án thư của Triệu Quỷ lục ra
những tờ giấy lưu tự của ông ta, đem đối chiếu với dòng chữ trong thơ ấy
thì nét chữ không hề giống nhau, chàng thở ra tuyệt vọng, trao lá thư cho
Khương Trạch nói :
- Tiền bối kiến thức quảng bác, không hiểu có nhận ra được nét chữ này là
của ai không?
Khương Trạch tiếp lấy lá thư xem xét một hồi, lắc đầu đang định mở lời,
bỗng lại nghe Văn Đồng quát lớn :
- Ngươi muốn gì?
Vừa quát chàng vừa đưa tay ra chụp lấy cổ tay của Triệu Quỷ.
Thì ra Triệu Quỷ đang định dùng tay đập vào thiên linh huyệt tự vẫn, bỗng
có kẻ ra tay ngăn cản, đôi mắt ông ta trợn trừng, đôi tay vùng vẫy nói :
- Không! Không! Ngươi cứ để cho lão phu chết cho xong.
Văn Đồng tức giận :
- Lời của ta chưa hỏi hết, vị cô nương này cũng đang tìm ngươi, đâu để cho
ngươi muốn chết là được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.