THIẾT CỐC MÔN - Trang 174

Sau khi rượt một đoạn không còn tìm thấy tông tích nữa, Cát cô nương mới
đề nghị phân ra hai đầu lùng kiếm, lão phu...
Văn Đồng khoát tay ngăn lại hỏi :
- Vậy sau cùng tiền bối có tìm gặp người đã cắp tại hạ ấy chăng?
Khương Trạch lắc đầu.
Trống ngực Văn Đồng đánh thình thịch, thầm nghĩ
“Thôi rồi! như vậy nàng đã vào động tìm gặp ta rồi. Nếu nàng thấy tình
cảnh như thế thì mọi việc đều hỏng cả”.
Nghĩ đến đây chàng không khỏi buột tiếng thở dài.
Khương Trạch tưởng chàng đang lo lắng cho Cát Thanh Sương nên an ủi :
- Chưởng môn nhân xin cứ yên tâm, võ công của Cát cô nương đã được
“Thiên Sơn Thần Lão” đích thân truyền dạy, còn cây trường kiếm là môn
binh khí cổ truyền quyết không thể bại dướt tay tiện nhân ấy đâu.
Văn Đồng như bỗng nhớ ra điều gì hỏi:
- Lúc nãy tiền bối có nói đến “Thiên Ảo Thần Phàm” là ai thế? Hiện giờ ở
đâu?
Khương Trạch lắc đầu :
- Nàng là người như thế nào, lâu nay chưa ai từng gặp, nên nàng ở đâu,
không ai hiểu được. Vì vậy mà giang hồ chỉ biết nàng là “Thiên Ảo Thần
Phàm” còn tên họ thật mù tịt.
Văn Đồng bỗng hỏi :
- Tiền bối còn nhớ việc thất lạc của chúng ta nơi Vu Sơn chăng?
Khương Trạch gật đầu.
Văn Đồng tiếp :
- Tại hạ đã đến qua một nơi gọi là “Thiên Ảo mê cung” gặp một nàng đẹp
tợ tiên nga nhưng lòng độc như rắn rết, là nữ chủ nhân nơi ấy, tiền bối có
biết nơi Vu Sơn có chỗ nào như vậy chăng?
Khương Trạch khẽ lắc đầu :
- Lão phu chưa từng nghe qua dang từ “Thiên Ảo thần cung” ấy.
- Vậy tiền bối có quen biết một người gọi là “Diệu Thủ Phương Sóc”
chăng?
Khương Trạch cười :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.