THIẾT CỐC MÔN - Trang 227

đâu, tiếng rống thảm khốc vang lên đến đó, máu bắn tứ tung. Năm chiếc
thây của năm tên hán tử quả đã bị chặt làm hai đoạn.
“Rẽng”, Văn Đồng lại tra kiếm vào bao, thân hình lại tung bay trở về đúng
lại chỗ cũ.
Gió đêm hiu hắt thổi, mùi máu tanh hôi xông lên nực mũi. Với chiêu kiếm
hạn hữu của Văn Đồng vừa rồi khiến cho Tàn Tử Hoa năm người thảy đều
kiếp vía. Mộ Dung Uyển Mỹ cùng thiếu nữ áo trắng cũng phải kinh hồn.
Hai cụ già của Thiên Huỳnh giáo mặt mày biến sắc, quay đầu lại căn dặn
hai tên hán tử ấy cung thân lãnh mạng tung mình ra đi.
Liền thấy mười mấy hán tử áo vàng bước đến, người nào người nấy cầm
một tấm lụa trắng, lanh lẹ bao ngay mười khúc thây của năm tên hán tử rồi
bước lui về sau lưng hai cụ già.
Cụ già mặt trắng áo xanh từ từ bước đến trước mặt Văn Đồng nói :
- Đường kiếm của tôn giá thật là siêu phàm, bổn tọa kính xin thỉnh giáo!
Văn Đồng lạnh lùng nói :
- Không dám, trước khi chúng ta động thủ, tại hạ muốn hỏi các hạ một
điều.
- Tôn giá có điều chi cứ dạy!
Văn Đồng nghiêm trang :
- Quý giáo đã không nề khó nhọc, xuất động cao thủ giá lâm đến hàn gia,
không hiểu mục đích muốn gì?
- Phụng mạng Giáo hoàng, trừng trị những kẻ đã bước vào vùng đất này!
Văn Đồng cười nhạt :
- Nói vậy thì tại hạ xin cảm tạ công lao khó nhọc của quý giáo đấy!
Nói đến đây, bỗng mặt chàng sầm lại :
- Quý giáo làm sao biết được nhân vật võ lâm đã tập trung nơi đây? Tại sao
lại ra tay trừng trị những kẻ đã xâm nhập? Và với mục đích gì?
Cụ già áo xanh biến sắc, ấp úng :
- Việc này...
- Khỏi cần việc này với việc kia, để cô nương thay ngươi nói ra cho!
Thiếu nữ áo trắng bỗng đứng bên vừa cười vừa lên tiếng :
- Gần đây giang hồ được mật báo Chu Tước Hoàn vẫn còn chôn tại ngôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.